Cùng nhau mày mò sâu sắc mẩu chuyện cảm rượu cồn về tình bạn và tình yêu thương thân con tín đồ qua bài xích phân tích truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của phòng văn O. Hen-ri.
Bạn đang xem: Phân tích tác phẩm chiếc lá cuối cùng
Đề bài: đối chiếu truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của phòng văn O. Hen-ri
4 bài xích thơ so với truyện ngắn cái lá cuối cùng của người sáng tác O. Hen-ri
1. Đánh giá truyện ngắn chiếc lá cuối cùng của phòng văn O. Hen-ri, mẫu số 1:
O"Hen-ri là một trong văn sĩ Mĩ, thành lập và hoạt động vào năm 1862 cùng từ giã trần gian năm 1910. Thời thơ ấu, vì gia đình cơ cực đề nghị ông không tồn tại dịp học hành một biện pháp đều đặn. Ở tuổi mười lăm, ông nên từ giã ghế bên trường, bắt đầu công việc phụ giúp trong hiệu thuốc của người chú ruột. Trong suốt đời trai trẻ, O"Hen-ri trải qua nhiều quá trình khác nhau như kế toán tài chính viên, thủ quỹ ngân hàng, và người vận ship hàng hóa... Thắng lợi của O"Hen-ri nhiều mẫu mã và phần lớn nói về cuộc sống khốn khổ của tầng lớp người nghèo. Các tác phẩm ngắn của ông gây tuyệt hảo sâu sắc trong tâm độc giả, trong các số ấy có truyện mẫu lá cuối cùng.
Bối cảnh của câu chuyện ra mắt trong một quần thể trọ cũ tía tầng, xuống cấp, với những căn phòng rẻ tiền, nằm tại 1 con phố nhỏ tuổi ở phía Tây khu dã ngoại công viên Oa-sinh-tơn. Sự kiện xảy ra trong tháng mười một, lúc làn gió rét mướt của mùa đông ban đầu tràn vào. Hai họa sĩ trẻ, Xiu với Giôn-xi, thuê chung một căn phòng nhỏ tuổi ở tầng thượng, ngay gần mái. Chũm Bơ-men, một họa sĩ nghèo, sống ở tầng hầm.
Những bài luận
Phân tích truyện ngắn mẫu lá cuối cùng ở trong nhà văn O. Hen-ri xuất sắc nhất
Giôn-xi bị viêm phổi nặng. Vị khó khăn không có đủ tiền sở hữu thuốc thang yêu cầu cô âu sầu không còn ý thức về cuộc sống. Dù Xiu vẫn nỗ lực chăm lo và rượu cồn viên, Giôn-xi vẫn nằm trở lại cửa sổ, chú ý lá hay xuân rơi dần dần từng chiếc. Mỗi mẫu lá rơi, cô thấy bản thân gần cái chết hơn một chút. Trước khi tối, Giôn-xi đếm sót còn tư chiếc lá với tự nhủ rằng sau khi chiếc lá sau cùng rơi xuống, cô cũng sẽ xong cuộc sống. Nghe câu chuyện, nạm Bơ-men trầm trồ bực tức, thắc mắc vì sao lại gồm người ước ao chết chỉ vì chưng một cây dây leo mà rụng lá?! Sau đó, Xiu đưa nắm Bơ-men lên gác... Đoạn trích này thường xuyên câu chuyện, kể về sự hy sinh của thay Bơ-men để vẽ dòng lá hay xuân trên tường, nhằm mục tiêu chữa trị đến Giôn-xi. Buổi sớm hôm sau, Giôn-xi nhìn thấy chiếc lá sau cuối vẫn còn đậu bên trên cành. Cô như nhận thêm sức mạnh, thoát ra khỏi hiểm nghèo. Nhưng vị vẽ lá trong đêm lạnh, vậy Bơ-men đã trở nên cảm lạnh lẽo và mệnh chung sau nhì ngày. Đoạn trích thể hiện người sáng tác tôn trọng với kính trọng trước tình cảm thương tình thật và lòng nhân ái cao tay của những người nghèo.
Cụ Bơ-men là 1 trong nghệ sĩ ẩn danh. Qua tứ chục năm, ông ôm ấp ý định tạo thành một tác phẩm thẩm mỹ và nghệ thuật hoàn hảo, tuy vậy không bao giờ bước đầu công việc. Tương tự như Xiu, nạm Bơ-men quan tiền tâm sâu sắc đến tình cảnh đau lòng của Giôn-xi. Biết rằng cô gái đang vô vọng và muốn hoàn thành cuộc đời, nắm nhờ Xiu gửi lên gác nhằm thăm. Cả nhì đứng trước cửa ngõ sổ, quan sát cây thường xuyên xuân, nhận thấy những cái lá vẫn rơi theo nhau, chỉ với một vài ba chiếc. Trong lòng, cả nhị đều lo ngại cho số phận của Giôn-xi. Riêng chũm Bơ-men, có lẽ rằng ông đã nghĩ đến bí quyết vẽ chiếc lá cuối cùng để mang đến hy vọng cho Giôn-xi.
Tình yêu thương thương cùng lòng trắc ẩn đã gợi mở ý tưởng sáng tạo trong trái tim cố Bơ-men. Ông lặng lẽ thực hiện ý nghĩa sâu sắc của mình, giữ kín không bật mí ý định.
2. So sánh truyện ngắn dòng lá cuối cùng trong phòng văn O. Hen-ri, chủng loại số 2:
86 năm trước, một ngôi sao sáng trên khung trời văn học tập nước Mĩ sẽ tắt. Ngôi sao 5 cánh đó là O. Hen-ri, sự ra đi của ông để lại nhiều nuối tiếc. Cơ mà văn học không nghe biết chết, và dư quang quẻ của O. Hen-ri vẫn lấp lánh lung linh trên trang giấy. Tuy nhiên không phải là 1 trong những M.Gorđki tuyệt L.Tônxlôi, thành công của ông đều có giá trị lớn. Loại lá sau cuối là một trong những tác phẩm đó.
Thiên truyện ngắn cái lá cuối cùng dẫn ta đến khu vui chơi công viên Oa-sinh-tơn của Mĩ. Nơi này nhỏ dại bé, thành phố hẹp, không tồn tại lối ra. Cả khoanh vùng như bị bao phủ bởi bóng tối, khiến cuộc sống thường ngày của Xiu, Giôn-xi và bác Bơ-men trở đề nghị u ám. Họ, rất nhiều nghệ sĩ nghèo, sống bằng phương pháp vẽ tranh, đang đương đầu với đời sống khó khăn khăn. Tình thân thương và cầu mơ tốt đẹp vẫn luôn luôn hiện hữu trong tim hồn họ, nhưng cơ hội không mỉm cười. O. Hen-ri không tạo hóa cuộc sống, nhưng mô tả chân thật đau yêu quý của họ.
Tuy nhiên, để tránh đọc lầm, ta nên nói thêm rằng việc phản ánh hiện thực ở trong nhà văn không chỉ có là nhằm bày tỏ, mà còn là một để diễn đạt thái độ so với con người. O. Hen-ri không những tập trung vào hiện thực, mà còn để ý đến trung khu trạng của bác Bơ-men, Xiu, Giôn-xi, khiến cho những mẩu chuyện cảm động. Người ta cảm nhận sự gật đầu đồng ý và cảm thông sâu sắc của tác giả khi nhân thiết bị phải đối mặt với cực nhọc khăn. Điều này chưa phải là ngẫu nhiên. Cuộc đời trở ngại của O. Hen-ri đã tạo cho ông yêu thương sâu sắc cuộc sống thường ngày và nhỏ người, và ông đang truyền đạt điều này qua từng câu chữ trong cửa nhà của mình.
Phân tích truyện ngắn chiếc lá cuối cùng của nhà văn O. Hen-ri, văn mẫu mã tuyển chọn
Cuộc sống đắng cay, nhưng chính từ sự đắng cay, trung khu hồn con fan tỏa sáng và thơm ngát. Trên váy đầm bùn, ngọn lửa Đan-cô bùng cháy, hình tượng cho tình cảm con tín đồ với con người.
Tác mang tôn vinh nét xin xắn trung trinh của Xiu cùng Giôn-xi, nhìn nhận và đánh giá rằng vào sự khốc liệt của cuộc sống, tình thân và niềm tin đồng lòng tỏa sáng. Xiu quan tâm Giôn-xi một bí quyết chu đáo, toả sáng tình thương khi bạn ốm. Sự dối trá của Xiu, bắt đầu từ tình yêu, truyền đạt ý thức và hi vọng.
Bơ-men, tín đồ hoạ sĩ già, được tác giả tôn trọng dù cuộc sống ông thua kém và nghệ thuật. Tuy nhiên có phần đa lời chửi, trong đó vẫn tiềm ẩn lòng yêu mến người. Bơ-men, tuy vậy cáu kỉnh, lại là fan bảo vệ âu yếm hai nghệ sỹ trẻ.
Lòng dịu dàng là rượu cồn lực để chưng Bơ-men sáng tạo cho một kiệt tác. Dưới sức khỏe của tình cảm thương, chưng vẽ mẫu lá ở đầu cuối bằng cả trung khu hồn và sự nỗ lực. Bức tranh đặc trưng này không những là niềm từ hào của ông mà còn là một tác phẩm cứu giúp người, mang về sự sinh sống và niềm tin cho Giôn-xi.
Văn học là thẩm mỹ của ngôn từ, nói không tồn tại nghệ thuật thì câu chữ sẽ trở cần tĩnh lặng. Truyện này sệt biệt cao siêu về phương diện nghệ thuật.
Tác phẩm này khá nổi bật với hơi thở độc đáo, kịch tính và sự sắc sảo trong sản xuất tình huống. đơn vị văn khôn khéo đưa nhân vật dụng vào các trường hợp tích cực, làm khá nổi bật tính bí quyết và giải quyết và xử lý mỗi trường hợp một cách hợp lý.
Nhà văn đã tạo ra một câu chuyện giàu kịch tính, khôn khéo đặt nhân trang bị vào các tình huống để triển khai nổi nhảy tính bí quyết của họ. Cách xử lý mỗi tình huống làm tăng sự hấp dẫn của câu chuyện.
Truyện này đầy bất ngờ, trường đoản cú những chi tiết kỳ quặc mang đến sự lo lắng về loại lá sau cùng rụng xuống. Trung tâm trạng căng thẳng kéo dài từ đầu cho cuối câu chuyện.
Đỉnh điểm của mẩu chuyện là sự bí mật xung quanh loại lá cuối cùng. Trái ngược với suy đoán, chi tiết này tương quan đến tranh ảnh của bác Bơ-men, khiến người hâm mộ hồi hộp cho phút cuối.
Nói lên thành công lớn của tác phẩm là chỗ thắt nút khôn cùng thông minh với cuốn hút.
Chiếc lá cuối cùng là thông điệp của O. Hen-ri nhờ cất hộ đến vậy hệ sau: thân thương con tín đồ và kính trọng sự sống. Đó chính là ý nghĩa cao niên nhất của nghệ thuật.
3. Phân tích truyện ngắn chiếc lá cuối cùng ở trong phòng văn O. Hen-ri, mẫu số 3:
O.Henry, tên tuổi nổi tiếng trong văn học tập Mỹ, tạo nên một trái đất truyện ngắn độc đáo, đầy ngẫu hứng cùng hài hước. Cùng với 400 tác phẩm ngắn, ông chứng tỏ rằng kỹ năng vượt lên trên học tập vấn. Văn hoa của ông đưa độc giả đến với ráng giới nhiều chủng loại của Mỹ thời kỳ thời điểm cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20.
Chiếc lá ở đầu cuối đưa ta đến khu dã ngoại công viên Oa-sinh-tơn, khu vực phản ánh cuộc sống ẩn mình dưới tấm màn xám. Cảnh tượng như một bức tranh về nghèo đói, gió buốt của những người sống trong nơi này được tả cực kì sinh động.
Phân tích truyện ngắn loại lá sau cùng để nắm rõ hơn về thông điệp tình bạn được tiềm ẩn trong cái lá cuối cùng.
Nơi đây, đa số là cộng đồng nghệ sĩ sống chung với nhau, vượt qua hầu như ngày buổi tối om bằng phương pháp vẽ đa số bức tranh đơn giản và dễ dàng để tìm sống. Dù chịu khó làm việc, nhưng túng thiếu và không được đầy đủ vẫn phong bế họ. Cuộc sống thường ngày của họ trong khi chỉ là bây giờ mà không nghe biết ngày mai. O. Hen-ri không làm cho cho cuộc sống thường ngày trở nên hấp dẫn hơn, nhưng ngược lại, ông tái hiện thực tế khắc nghiệt, đời sống cực nhọc khăn mà người ta đang phải đối mặt.
Trong câu chuyện, dòng lá cuối cùng trở thành một biểu tượng nhỏ dại không chỉ là đối với con sân nhỏ tuổi bên cạnh, mà còn là một niềm mong muốn giữa cuộc sống đời thường khắc nghiệt. Từng lớp tuyết hay mưa gió, loại lá kia vẫn bền chí bám đem cây, lắp bó với sự sống tồn của nó giữa toàn cảnh khắc khổ cùng những thách thức ngoại vi.
4. đối chiếu truyện ngắn loại lá cuối cùng của phòng văn O. Hen-ri, chủng loại số 4:
Ở một xứ sở với hai mùa rõ rệt, chiếc lá sau cuối của O. Hen-ri mang về điều bất ngờ và thú vị. Cuộc sống đời thường của lá cây không những là sự thay đổi của thời tiết, mà còn là 1 trong những câu chuyện kịch tính. Người sáng tác tinh tế phối kết hợp các yếu hèn tố bất thần và phức tạp, để rồi chỉ làm cho bức tranh trở nên hoàn hảo ở phút cuối cùng.
Xem thêm: Phân tích chiếc lược ngà phân tích truyện ngắn chiếc lược ngà (sơ đồ tư duy)
Cuộc sống chuyển phiên quanh loại lá cuối cùng, không to con nhưng đầy ý nghĩa. Chiếc lá ấy, tàn héo, khẳng khiu dính víu trước cửa sổ, là biểu tượng của sự sống và mong muốn trong cuộc sống khắc nghiệt. Mỗi cơn gió bấc, trận mưa, xuất xắc tuyết rơi, mẫu lá vẫn kiên cường đối mặt, có tác dụng tôi nghĩ về về sức mạnh kiên cường trong cuộc sống.
Không phải vô tình khi mẫu lá ở đầu cuối thu hút sự chú ý ở đây, nhất là của Xiu đang lo lắng cho Giôn-xi. Nó liên kết mạnh mẽ với cây leo cơ mà Giôn-xi yêu thương. Dòng lá như một hình tượng cho tình trạng khó khăn của Giôn-xi, bị hạ gục bởi căn bệnh viêm phổi.
Chiếc lá đang rụng, tuy vậy khi nào? Sự hiện hữu hay vắng mặt của chính nó đang ngóng đợi ý nghĩa gì so với những người quan sát nó mặt hàng ngày? Điều tất nhiên đang treo lơ lửng, hứa hẹn đông đảo điều bất ngờ, khiến chúng ta phải hồi vỏ hộp theo dõi.
Phân tích truyện ngắn loại lá cuối cùng của nhà văn O. Hen-ri
Bất ngờ mang lại theo một hiệ tượng khác, không người nào dự đoán: chiếc lá ở đầu cuối vẫn trường thọ sau tối mưa khổng lồ gió lớn. Hình hình ảnh chiếc lá nổi bật trên tường, với đường viền vàng, là ghi nhận rõ ràng, thiết yếu nghi ngờ. Câu chuyện bí ẩn này không có bất kì ai còn đặt dấu hỏi về sự việc tồn tại phi lý đó.
Nhưng khi tình hình dịu bớt, câu chuyện ngừng bởi tử vong của ông Bơ-men, một sự khiếu nại không tương quan trực tiếp nối chiếc lá. Sự mất mát của ông Bơ-men lộ diện hàng loạt thắc mắc và chỉ với đó, cuộc sống mới được hồi sinh. Chiếc lá cuối cùng không thực tế, nhưng kiệt tác của con fan thay thế xuất sắc kiệt tác từ nhiên.
Giôn-xi, mắc bệnh nặng, nhỏ bé, cơ mà khao khát sống. Sự thiếu vắng tình yêu với niềm đam mê là điểm chưa thăng bằng với sự sống. Thậm chí còn khi đối lập với mẫu chết, cô vẫn đánh giá mọi chi tiết, đếm ngược các chiếc lá cuối cùng. Sự stress trở yêu cầu khó chịu, dẫu vậy Xiu vẫn nỗ lực làm vơi đi.
Giôn-xi bừng tỉnh! Cô nhìn mẫu lá cuối cùng, đếm ngược mang lại giây phút cuối cùng của mình. Sự hồi sinh và ra quyết định đối diện với chết choc làm nổi bật câu chuyện, như một bức tranh cuộc sống đời thường đầy tính người, tràn đầy cảm xúc.
Sự chờ đón không đến, dễ dàng và chóng vánh như mọi bạn nghĩ. Bất thần lại đến một phương pháp khác, khiến Giôn-xi không còn để ý đến cái chết. Thậm chí, cô giải phóng khỏi nỗi ám ảnh về cái chết và biến đổi tích cực, ko tự giác, đồng ý sự sống.
Giôn-xi bất ngờ nhận ra ý nghĩa của cuộc sống thường ngày và đưa ra quyết định vượt qua mẫu chết. Sự xoay đầu của cô từ biên thuỳ giữa sinh sống và bị tiêu diệt là điều không ai dự đoán được. Sự sống lại của Giôn-xi là một cú sốc, một điều quan yếu tin nổi.
Ở hậu trường, chưng Bơ-men, nhân đồ gia dụng huyền bí, mang sơ mi xanh, bắt đầu một sự sáng chế mới. Ông không thể là fan đau khổ, mà biến đổi nguồn cảm hứng. Chiếc khung vải đang chờ đợi trên giá bán vẽ đã thức tỉnh sự sáng tạo sau những năm bị lãng quên.
Bác Bơ-men, người già đau buồn và cô độc, bất thần trở thành nguồn cảm xúc sáng chế tạo mới. Sự thay đổi trong chổ chính giữa hồn và sự tái sinh của Giôn-xi và bác bỏ Bơ-men đã xuất hiện thêm những tò mò mới và làm cho những điều kỳ lạ trong cuộc sống.
1. Bài xích Văn phân tích 'Chiếc Lá Cuối Cùng' Của O. Henry Số 12. So sánh 'Chiếc Lá Cuối Cùng' của O. Henry Số 3Bài phân tích 'Chiếc lá cuối cùng' của O Hen-ri số 24. Phân tích 'Chiếc Lá Cuối Cùng' của O. Hen-ri - bài xích 56. Phân tích thành phầm 'Chiếc lá cuối cùng' của O. Hen-ri số 77. Phân tích 'Chiếc Lá Cuối Cùng' của O. Hen-ri - Phần 68. Phân tích 'Chiếc Lá Cuối Cùng' của O Hen-ri - bài số 99. Phân Tích item 'Chiếc Lá Cuối Cùng' của O. Hen Ri Số 810. Phân Tích thành công 'Chiếc Lá Cuối Cùng' của O Hen-ri số 101. Bài Văn so với "Chiếc Lá Cuối Cùng" Của O. Henry Số 1
O. Henry, thương hiệu thật là William Sydney Porter, là 1 trong nhà văn Mỹ khét tiếng với đa số tác phẩm ngắn độc đáo. Truyện "Chiếc Lá Cuối Cùng" là một trong những kiệt tác của ông, kể về tình cảnh nặng nề khăn của không ít người nghèo với tình ngọt ngào cao cả.
Bối cảnh của câu chuyện là 1 ngôi bên trọ cũ kĩ với hầu như con tín đồ nghèo khổ. Hai họa sỹ trẻ là Xiu cùng Giôn-xi share số phận khó khăn trên tầng thượng, trong lúc cụ Bơ-men, một họa sĩ già, sống ở tầng hầm.
Giôn-xi, bệnh tật và hay vọng, nhìn các cái lá thường xuyên xuân rụng với đếm ngược cho khi chiếc lá ở đầu cuối rơi, tưởng như này sẽ là thời gian cô lìa đời. Thế Bơ-men, với tình thương với lòng nhân ái, đưa ra quyết định hy sinh nhằm vẽ chiếc lá sau cùng trên tường, mang đến hy vọng mang lại Giôn-xi. Hành động cừ khôi của ông ngừng cuộc đời ông nhưng xuất hiện một cuộc sống thường ngày mới đến Giôn-xi.
2. Phân tích "Chiếc Lá Cuối Cùng" của O. Henry Số 3
Về văn học Mỹ, O.Henry khét tiếng với những mẩu chuyện ngắn độc đáo. Cùng với lối sống phong phú, ông đã trí tuệ sáng tạo hơn 400 truyện ngắn, góp phần quan trọng đặc biệt vào văn hóa Mỹ. Văn hoa của O.Henry nhẹ nhàng, ngắn gọn cùng sắc sảo.
Giọng văn hài hước, dí dỏm của ông thường cất sau phần lớn nụ cười là sự nghiệt vấp ngã của cuộc sống. Thành công của ông thường ngừng bất ngờ, gây tuyệt vời mạnh mẽ.
Với O.Henri, văn chương không chỉ có là nghệ thuật mà còn là thế giới của tội phạm, những người vô gia cư, những cuộc linh giác và cuộc sống đời thường ồn ào của thủ đô new york thế kỷ 19-20.
Trong truyện "Chiếc lá cuối cùng", ông tái hiện phố Tây công viên Oa-sinh-tơn, vị trí mà đời sống của những họa sĩ nghèo như Xiu, Giôn-xi và cầm Bơ-men trở nên khổ cực và nghèo đói.
Những họa sĩ này, mặc mang đến niềm đam mê cùng khát khao một cuộc sống đời thường tốt đẹp, phải đối mặt với trở ngại và sự đầy thất vọng. Cuộc sống đời thường mà O.Henry biểu thị không hóa dễ dàng hóa, nhưng là một bức tranh chân thực về khổ sở và hy sinh.
Bài so sánh "Chiếc lá cuối cùng" của O Hen-ri số 2
Cách trên đây 86 năm, trên khung trời văn học nước Mĩ, một ngôi sao sáng đã lặn. Ngôi sao 5 cánh ấy là O. Hen-ri. Sự ra đi của ông trái thật, đang để lại đến nhân dân nước Mĩ nhiều tiếc nuối. Cầm cố nhưng, quả như có tín đồ đã nói: "Văn học nằm ngoài những định hiện tượng của băng hoại, chỉ mình nó không ưng thuận cái chết".
Mặc cho dù ngôi sáng ấy lặn tương đối lâu rồi tuy vậy dư quang của nó vẫn lấp lánh lung linh tỏa sáng sủa trên hầu như trang văn nhưng ông O. Hen-ri để lại cho đời. Sự nghiệp chế tạo của ông không béo phì như M.Gorđki, L.Tônxlôi nhưng hầu hết các tác phẩm nhưng mà nhà văn viết ra đều sở hữu giá trị lớn. "Chiếc lá cuối cùng" là trong số những tác phẩm như thế.
Tiếp xúc cùng với thiên truyện ngắn dòng lá cuối cùng, ta sẽ tiến hành nhà văn mang lại phía Tây khu vui chơi công viên Oa-sinh-tơn của nước Mĩ. Đó là một vị trí nhỏ, thành thị nhằng nhịt không có lối ra rõ ràng. Số đông khu công viên bé dại này bị một màn xám bao phủ, vây quanh. Nó đã làm cho cho cuộc sống của đầy đủ con người như Xiu, Giôn-xi và bác Ba-men thiếu thốn sinh khí: "Hãy tưởng tượng một tay thu ngàn như thế nào đó mang hoá đơn đòi tiền sơn hay giấy với vải vẽ đi qua con đường này, đùng một cái lại chạm chán ngay chủ yếu mình con quay trở ra, chi phí nự không thu một xu nhỏ".
Cách nói cực kỳ hình hình ảnh của người sáng tác đã đến ta cảm thấy được chiếc nghèo nàn, đạm bạc của rất nhiều con fan ở đây. Ở đây hầu như là giới nghệ sĩ chung sống cùng với nhau. Họ phải ném tiền ra thuê rất nhiều căn phòng tối om cùng vẽ phần lớn bức vẽ thông thường đổ tìm sống. Họ chịu khó làm ăn là nuốm mà nghèo vẫn hoàn nghèo, thiếu thốn vẫn hoàn thiếu thốn.
Ta tưởng như bọn họ sống trong lúc này mà chẳng đến khi hết ngày mai. Những họa sĩ (Giôn-xi, Xiu, Bơ-men) vào ý thức bọn họ vẫn mong hẹn một cuộc sống thường ngày tốt đẹp, một tương lai sáng lạn. Nắm nhưng cơ hội lại không mỉm cười cợt với họ. Vì thế họ chỉ với biết chờ đợi với cảm xúc mông lung, huyễn tưởng. Rõ ràng ta phân biệt O. Hen-ri ko thi vị hóa cuộc sống. Ngòi cây viết của ông nhắm đến hiện thực, tái hiện chân thật những cảnh đời đói khổ.
nguồn thương của người sáng tác rung lên lúc nhân vật gặp gỡ tình huống éo le. Ông tỏ ra rất niềm nở tới số phận của các con bạn này. Ông chiều chuộng cho Giôn-xi, một "phụ nữ nhỏ tuổi bé", thiếu thốn máu vị những cơn gió hiu hiu, bị mắc chứng dịch viêm phổi. Ông đồng tình với ước mơ chính đại quang minh của bác Bơ-men: ao ước có một siêu phẩm để lại mang lại đời. Cùng với Bơ-men, người sáng tác thấy con bạn này thật xứng đáng thương.
Ông đã "ngoài sáu mươi ", sẽ "múa cây bút vẽ bốn mươi năm" cơ mà vẫn ko "với cho tới được phần gấu áo vị phụ nữ thần của mình". Nói chung, cuộc đời cơ rất nào cũng chiếm lĩnh được trái tim nhân đạo ở trong phòng văn. Ông đang viết về bọn họ như viết về chủ yếu mình, cho nên vì vậy dễ hiểu, dễ đọc, dễ làm xúc cồn lòng người.
Cái dễ làm xúc động lòng bạn ấy không phải ngẫu nhiên nhưng có. Ta thấy trong thực tế, cuộc sống của tác giả cũng gặp mặt nhiều nỗi gieo neo. Ông đã có lần trải nghiệm qua tương đối nhiều nghề để kiếm sống, cảnh đời thiệt đã mang lại ông yêu sinh sống phong phú. Lúc viết truyện, ông đặt mẫu tâm rét hổi của bản thân lên trang giấy. Từ bác bỏ Bơ-men mang lại Giôn-xi, Xiu, phần đông đều có sự hóa thân của tác giả...
Cuộc sống sao mà đắng cay mang đến thế! nhưng lại càng vào sự đắng cay, ám muội tâm hồn con bạn càng toả sáng với ngát hương. Công ty văn sẽ phát hiển thị trên váy đầm bùn, bên trên thảo nguyên hoang dại đột rực cháy sáng sủa lên "ngọn lửa Đan- cô" ngọn lửa của tình thương mến của con tín đồ với nhỏ người.
Trước hết, ông mong bày tỏ thái độ ca ngợi về nét đẹp trung trinh của Xiu cùng Giôn-xi. Cùng với ông, nghỉ ngơi họ bao gồm một tình hạn hết sức đẹp đẽ, trong sáng và rất rất đáng trân trọng. Cuộc sống đời thường nghèo khổ, sở trường tương đồng, vô tình đã giúp họ xích lại sát nhau. Khi Giôn-xi bị bệnh, Xiu không lãnh đạm, ko thờ ơ, không bất chấp bạn. Ngược lại, cô siêng nom, chăm chút Giôn-xi hết sức chu đáo. Cô mời bác bỏ sĩ về chữa bệnh dịch cho bạn.
Tình cảm của Xiu dành riêng cho Giôn-xi thật là gắn thêm bó, thật là cảm động. Nghe bác bỏ sĩ nói bệnh tình của Giôn-xi "mười phần chỉ còn hi vọng được một" thì Xiu đã vào phòng thao tác và "khóc cho ướt đẫm cả một loại khăn trải bàn Nhật Bản". Giọt nước mắt ấy là giọt nước đôi mắt của tình thương. Trái tim cô không còn "chai sạn" mà luôn luôn rung lên phần đông nhịp đập đớn đau khi nghĩ đến cảnh: chỉ vài ngày nữa thôi cô bé sẽ không đủ một người chúng ta yêu quý.
Thương thì thương vậy đấy, tuy nhiên cô vẫn muốn kìm nén nỗi đau, cầm cố chạy bên trên thực tại phũ phàng ("thản nhiên") để Giôn-xi im tâm. Rồi cô tỏ ra thực thụ "lo lắng" khi phải chứng kiến ý suy nghĩ "kỳ quái" của người sử dụng mình. Xiu luôn luôn muốn được ngơi nghỉ "bên cạnh" các bạn để săn sóc, luôn tìm biện pháp động viên yên ủi Giôn-xi: "Ông bác bỏ sĩ đang nói với chị là em sẽ chóng hình phục thôi (...) tài năng khỏe là mười phần vững chắc chín".
Thực ra, đấy là một lời nói dối. Cơ mà sự dối trá của Xiu, trong thực trạng này không hề có tội. Sự nói dối của cô ý chẳng qua chỉ là sự bất đắc dĩ, xuất phát từ tình yêu thương bạn, muốn giúp bạn bớt lo lắng và tất cả niềm tin, niềm hy vọng vào cuộc sống. Tình thương yêu của Xiu không chỉ có thể hiện nay qua tiếng nói mà còn bộc lộ qua vấn đề làm nỗ lực thể. Cô nấu ăn cháo cho mình ăn.
Cô dồn chổ chính giữa sức nhằm vẽ những tranh ảnh để tìm tiền quan tâm cho Giôn-xi. Cảm tình của Xiu là tình cảm chân thành. Cảm tình ây làm cho ta rưng rưng cảm động. Trong lòng Xiu, Giôn-xi là 1 trong người em ruột. Cô đã chú tâm bạn theo lever tình cảm máu thịt, tâm thành ấy.
Bơ-men, người hoạ sĩ già, cũng là nhân đồ được người sáng tác Chiếc lá ở đầu cuối dành cho đa số dòng văn ưu ái, trân trọng. Như vẫn nói, cuộc sống ông thua thảm trong nghệ thuật và nghèo khổ trong cuộc sống. Do chí riêng không thoả, cuộc sông tẻ nhạt mà lại ông thưc ng hay gắt gắt với đa số người. Nhưng điều ấy không có nghĩa là ông ta đã hết hết tình người. Ông tự nhấn là "con chó xồm béo chuyên gác cửa đảm bảo hai phái nữ nghệ sĩ trẻ sống phòng vẽ tầng trên".
Khi nghe Xiu nói chuyện, Bơ-men đã quái lo: "Sao bên trên đời đó lại có những người ngớ ngẩn" vậy. "Lời nói của ông đích thực là một trong những lời coi thường, một giờ đồng hồ chửi. Mặc dù vậy trong lời chửi "độc mồm" ấy vẫn tiềm ẩn lòng yêu quý con người "Chà, tội nghiệp cô nhỏ bé Giôn-xi".