PHÂN TÍCH BÀI THƠ "MÙA XUÂN NHO NHỎ" TỪ quan NIỆM CỦA CHẾ LAN VIÊN
Đề bài: Từ quan niệm của Chế Lan Viên về "chất muối" trong mỗi vần thơ:
Cái kết tinh của một vần thơ và muối bề.Muối lắng sinh sống ô nề cùng thơ đọng ở bề sâu. Bạn đang xem: Phân tích xuân của chế lan viên
Anh /chị hãy tìm chất muối trong bài xích thơ mùa xuân nho bé dại của Thanh Hải. (Ngữ văn 9 - tập 2)
BÀI LÀMPhương Lựu đã có lần viết “Nghệ thuật là nghành nghề dịch vụ của sự rất dị vì vậy nó đòi hỏi người viết sự sáng sủa tạo phong cách mới lạ, thu hút tín đồ đọc". Quả thật, tín đồ nghệ sĩ không thể dễ dãi tự được cho phép ướm cẳng chân mình lên cẳng chân của bạn khác trên con đường nghệ thuật. Vào văn học cũng không thể có những nông trang tập thể. Mỗi bên văn như tín đồ nông phu, họ gồm cho mình số đông thửa ruộng riêng rẽ về nhân loại và con người. Hoàn toàn có thể nói, tiêu chuẩn cao nhất để đánh giá một tín đồ nghệ sĩ đó là hành trình trí tuệ sáng tạo nghệ thuật của họ. Điều này cũng khá được chính Chế Lan Viên xác định trong “Đối thoại mới”:“Cái kết tinh của một vần thơ với muối bể
Muối lắng sinh sống ô nề cùng thơ ứ đọng ở bề sâu”
Ai đã từng lạc vào mùa thu của Tản Đà, ai im nhớ thân phận tín đồ nông dân bị cái đói loại nghèo đẩy tới cách đường thuộc của nam giới Cao… chắc rằng sẽ vô cùng tâm đắc trước lời chiêm nghiệm của Chế Lan Viên. Qua phần đa câu chữ ngăn nắp ấy, người nghệ sĩ đã đặt ra tầm quan trọng đặc biệt trong quá trình sáng sản xuất của mỗi công ty văn, bên thơ. Tác giả dùng hình hình ảnh muối kết tinh để nói đến hành trình sáng tạo nghệ thuật. Để có một hạt muối white trẻo, có mức giá trị cần trải qua biết bao công đoạn nhọc nhằn. Sáng chế nghệ thuật cũng giống như như vậy, bạn nghệ sĩ đề xuất lao hễ nghiêm tục, không hoàn thành sáng tạo để có được những bài thơ kết tinh về ngôn từ và nghệ thuật. Chất thơ cũng chính là kết tinh tài năng, tư tưởng của người nghệ sĩ.
Không thể bao phủ nhận năng lực của người nghệ sĩ đầu tiên được diễn tả ở đều phẩm hóa học thiên phú như sự nhạy bén của trọng tâm hồn, khả năng quan liền kề và cảm giác tinh tế, năng lực sử dụng ngữ điệu thần tình… chẳng hạn như nỗi buồn, một xúc cảm bình thường, người nào cũng từng có những lúc mang nặng nỗi buồn trong tim trạng, nhưng cần là nghệ sĩ thì mới giãi bày được nỗi bi thảm ấy qua đa số câu từ tuyệt diệu “Buồn sao mong khóc đã cho ra máu/ Hiện ảnh trong hồn một đám tang” (Bích Khê), “Tay đồng đội hãy tựa đầu/ cho anh nghe nặng nề trái sầu rụng rơi” (Huy Cận). Sát bên tư hóa học trời cho, tài năng của phòng văn còn đề xuất được tích lũy, trau dồi qua quy trình tự trải nghiệm, tự học, tự rèn luyện trong hành trình dài sống của mình. đơn vị văn quan trọng viết được điều gì đã cho ra hồn nếu không tồn tại trải nghiệm, không có vốn sống phong phú, đa dạng. Để đổi thay “mặt trời của thi ca Nga", Puskin đã nên trải qua biết bao nhiêu ngày mon thăng trầm cùng với cuộc đời, bị lưu lại đày đến biết bao nơi. Cho nên vì thế một nhà văn, bên thơ đích thực bắt buộc là fan biết mở cửa tâm hồn mình nhắm tới cuộc sống, cần không dứt trải nghiệm, chọn lọc những phân tử giống giá trị nhất, từ kia mới rất có thể gửi gắm được vào tác phẩm của chính bản thân mình những tứ tưởng, thông điệp đặc biệt về nhân sinh. Nghề văn không thể dễ dàng, nhằm sáng tạo cho tác phẩm hay đó là cả một quy trình lao rượu cồn đầy gian cực nhọc và rất nhọc. Trải mình với đời, người nghệ sĩ buộc phải lắng lòng với chiêm nghiệm với phần nhiều ngang trái trong bốn bể, chắt lọc được các điều cực hiếm và đẹp đẽ của cuộc sống và bé người. Thần Ăngtê chỉ bất khả thua trận khi chân chạm vào đất. Không người nào địch nổi người trừ khi bạn bị nhấc thoát ra khỏi mặt đất. Khi ấy chàng sẽ bị tiêu diệt vì không thể nhận được sức khỏe từ Đất Mẹ. Văn học cũng vậy, đa số tác phẩm đang sống trường hợp được rửa ráy mát cùng nuôi chăm sóc trong mạch sữa tươi non của cuộc đời. Một bên văn, trường hợp cứ đi mãi trên rất nhiều lối mòn, nếu cứ huyên thuyên mãi hầu như điều người ta sẽ nói thì sẽ chằng khác gì “con ốc mượn hồn” giỏi “con chim nhại giọng”. Thuộc gieo mầm trên mảnh đất hiện thực tất cả những đề tài không còn xa lạ thế tuy nhiên mỗi tác phẩm là 1 trong loài hoa tỏa rạng ngời hương thơm, nhan sắc màu riêng. Nét rất dị ấy khởi nguồn từ góc độ mày mò hiện thực, phương tiện thẩm mỹ của bạn nghệ sĩ. Như vậy, qua lời thơ của mình, Chế Lan Viên đã hỗ trợ người hiểu thấm thía rộng về hành trình lao động, trí tuệ sáng tạo nghệ thuật.
Nói đến cầm hệ công ty thơ trưởng thành trong cuộc đao binh chống Mĩ cứu giúp nước, bọn họ không thể không nhắc đến nhà thơ Thanh Hải cùng với hành trình sáng chế nghệ thuật đáng quý. Thanh Hải sáng sủa tác bài bác thơ “Mùa xuân nho nhỏ” lúc ông đang sống và làm việc những khoảnh khắc cuối đời trên giường bệnh. Trong số những khoảnh xung khắc ấy, ông vẫn rất có thể sáng tạo đầy đủ dòng cảm xúc trữ tình trong sáng, một tinh thần lạc quan và một ước mong hòa nhập, góp sức đẹp đẽ đến đời. Bài bác thơ trước hết là sự việc kết tinh, chọn lọc của vai trung phong hồn thơ Thanh Hải với phương pháp nói bé dại nhẹ, khiêm nhường nhịn nhưng có sức lay động, làm cho xao xuyến lòng người. Để rồi tự những cảm giác trong sáng sủa ấy của bản thân ông đã tạo ra những dư âm trong tâm hồn hàng triệu fan hâm mộ mọi thời đại. Mở đầu bài thơ, lúc viết về nét đẹp của mùa xuân, đơn vị thơ ko đi trên các lối mòn quen thuộc đã trở phải sáo rỗng với hầu như chim én liệng, hoa mai, hoa đào chúm chím nở tuyệt mưa bụi rơi rơi… đơn vị thơ đã để ý quan sát, để ý lắng nghe nhằm rồi phát hiện, nâng niu, trân trọng những chiếc đẹp thật solo sơ, bình dị để lấy vào hầu như vần thơ của mình. Đó mặc dù chỉ là 1 trong những bông hoa tím biếc mọc giữa mẫu sông xanh hay chỉ là âm vang vào trẻo của một giờ chim chiền chiện tuy thế bức tranh mùa xuân mà nhà thơ mang lại vẫn đủ sức làm cho lay động lòng người. Nét đẹp đó ví dụ là mẫu kết tinh xuất phát điểm từ một tâm hồn dung dị, luôn luôn luôn đính thêm bó, tha thiết và khát khao hòa nhập với cuộc đời:“Mọc giữa cái sông xanh
Một hoa lá tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót đưa ra mà vang trời
Từng giọt long lanh rơi
Tôi gửi tay tôi hứng.”Từ cái đẹp của mùa xuân, đất trời tạo nên vật đến nét đẹp của ngày xuân cuộc đời cũng mới mẻ và lạ mắt và đầy khát khao. Với không khí mùa xuân của thời đại như vậy nhà thơ đã cảm xúc trỗi dậy trong tim mình biết bao thôi thúc, giục giã. Ông chân thành, tha thiết phân trần ước nguyện được góp sức một chút nhỏ bé của bản thân trước cái thông thường đang bừng bừng khí núm ấy. Đó là niềm khao khát đẹp đẽ được bên thơ biểu thị ra từ tận đáy lòng mình. Ông ao ước làm một con chim hót để hòa lẫn muôn ngàn tiếng chim của cuộc đời, muốn làm một nhành hoa nở nhằm hòa vào loại vườn hoa trăm hồng nghìn tía của đất nước và mong làm một nốt trầm xao xuyến nhằm góp bản thân vào trong phiên bản hòa ca rộn ràng tấp nập của thời đại. Rất nhiều ước nguyện ấy của Thanh Hải đều rất là khiêm nhường, bình dân nhưng phần đông giống hồ hết ngọn lửa của niềm si mê cháy sáng cho đến khi hết mình. Cái ngày xuân nho bé dại đáng yêu thương trong sự sống của Thanh Hải được ông trần ngọc thành tâm hiến dâng cho cuộc đời bằng toàn bộ sự tin yêu với tự nguyện. Dù sẽ là lúc tuổi hai mươi con trẻ trung tràn đầy nhiệt huyết tuyệt đó là lúc tóc bội bạc tuổi già xế bóng. Trái tim nhỏ dại bé vào lồng ngực ở trong nhà thơ còn đập thì vẫn tồn tại đó mẫu khát vọng kếch xù được góp sức những gì tinh túy tốt nhất của bản thân đến cuộc đời:“Ta làm nhỏ chim hót
Ta làm cho một cành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến.”Từ hình ảnh mùa xuân của đất nước, mùa xuân thời đại với phần lớn chồi non tơ, lộc biếc trên vành lá ngụy trang của fan ra trận tương tự như trên nương mạ của fan ra đồng được Thanh Hải nói về trong bài thơ vẫn đốt lửa trong lòng bọn họ tình yêu và lòng tin vào con phố đi tươi đẹp trong sự nghiệp giải pháp mạng mập mạp của dân tộc. Nó khiến chúng ta càng thêm thêm bó hơn với chính cuộc sống này. Nhưng chắc rằng bức thông điệp đáng để ý nhất trong bài xích thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải đó là quan điểm sống cống hiến vô thuộc cao đẹp ở trong phòng thơ. Điều này đã tạo ra những ảnh hưởng tác động hết sức tích cực và lành mạnh trong suy nghĩ cũng như trong hành động của bọn chúng ta. Sẽ không thực sự khi nói rằng số đông lời thơ mở lòng tê của một bên thơ trước lúc đi xa đã gợi ra cho chúng ta một bí quyết nhập ráng khi đang do dự tìm tìm lẽ đời.
Ông đã hình thành tác phẩm thẩm mỹ và nghệ thuật bằng một hiện thực khôn xiết cảm động của chính cuộc sống mình. Đó là phần nhiều ngày tháng vật dụng lộn với tử sinh trên giường căn bệnh nhưng ông đã không còn buông xuôi, quăng quật cuộc mà trái lại, ông đang tận dụng chút ít thời gian còn lại của cuộc đời để gia công nên khúc ca “Mùa xuân nho nhỏ”. Đó thực sự là một quá trình sáng tạo thẩm mỹ đầy ý nghĩa. Bài xích thơ giản dị như tiếng lòng của Thanh Hải và cũng chính là món quà đẹp đẽ mà ông gửi lại cho đời trước thời điểm đi xa. Nỗ lực khác người ấy ở trong nhà thơ càng cho thấy rằng trường hợp không để cho tâm hồn của mình gắn bó tha thiết với cuộc đời thì làm thế nào ông rất có thể làm đề nghị một khúc ca đầy đa số vẻ đẹp trong trắng tin yêu thương như thế, vào một trả cảnh đặc biệt của mình. Từ ngày xuân nho bé dại của mình, Thanh Hải đang truyền vào trái tim fan hâm mộ một tâm huyết thật sự si mê của cuộc sống. Chưa hẳn là những bài học luân lí khô giòn mang tính giáo điều giấy tờ mà đơn vị thơ đem đến cho chúng ta một tiếng nói của tâm hồn. Vị trí giao nhau giữa tòa tháp với độc giả chính là tri âm, tri kỉ, những đồng hóa của cảm xúc. Chính vì lẽ này mà nó có sức mạnh hơn bất kỳ một bài thuyết giảng nào.Một một trong những lí do khiến cho thơ Thanh Hải đạt được những câu chữ sâu sắc, có mức giá trị truyền cảm đến với người đọc phải kể tới là nghệ thuật. Nhân loại nghệ thuật trong thơ độc đáo tạo nên bởi nhiều yếu hèn tố, các giọng điệu, hình ảnh, ngôn ngữ…, đóng vai trò làm nền tảng chủ yếu đuối để nhấn diện phong thái sáng tạo ở trong phòng thơ. Trước hết, chính là thể thơ 5 chữ sát với các điệu dân ca, nhất là dân ca miền Trung, có âm hưởng nhẹ nhàng, tha thiết tạo nên chất giọng riêng rẽ cho bài bác thơ. Không phần đông vậy, gọi thơ Thanh Hải, chúng ta dễ dàng thấy Thanh Hải đã áp dụng một khối hệ thống từ vựng khá phong phú, phần lớn là các từ thuần Việt phối hợp một cách nhuần nhuyễn với những động từ, tính từ bỏ chỉ tình thái. Cạnh bên đó, các biện pháp nghệ thuật cũng rất được Thanh Hải thực hiện cũng rất dị và sáng tạo với một loạt những biện pháp tu từ bỏ như ẩn dụ, so sánh, liệt kê… Hình hình ảnh thơ phong phú, tuy nhiên giản dị, ngay sát gũi, vừa gắng thể vừa mang ý nghĩa biểu tượng. Ra đời và bự lên ở mảnh đất nền Huế ngọt ngào với bề dày truyền thống lâu đời lịch sử, văn hóa, Thanh Hải đã sớm được học tập hỏi, tiếp thu đầy đủ giá trị văn hóa truyền thống quý báu. Giữa những nét văn hóa mà ông được xúc tiếp một biện pháp trực tiếp, gần gụi nhất kia là ngôn ngữ thơ có đậm màu sắc địa phương của quê hương ông. Lân cận đó, với “Mùa xuân nho nhỏ", ông sẽ sử dụng nhiều mẫu mã giọng điệu, nhiều cung bậc, tương xứng với trung tâm trạng, vui, say sưa ở đầy đủ khổ đầu, trầm lắng, trang nghiêm nhưng tha thiết ở đầy đủ đoạn giãi tỏ tâm niệm, sôi nổi, ân cần ở phần nhiều khổ cuối. Hoàn toàn có thể khẳng định, đơn vị thơ Thanh Hải đã linh thiêng hoạt, sáng chế khi kế thừa và kết hợp nhuần nhuyễn giữa văn chương truyền thống cuội nguồn và tân tiến để làm nhiều mẫu mã thêm bạn dạng lĩnh, cốt giải pháp của riêng mình.
Hành trình trí tuệ sáng tạo là nhân tố then chốt đưa ra quyết định sự sống còn ở trong phòng văn vào quy luật phát triển chung của văn học. Không có sáng tạo, văn học đã lâm nguy với sa vào cạm mồi nhử mang tên "thoái trào". Mặc dù nhiên, Mác-xen Pruxt từng chiêm nghiệm: "Một chuyến hành trình thực sự không phải ở vị trí cần một vùng đất mới mà nên một hai con mắt mới". Vị thế, các nhà văn, nhà thơ không bắt buộc tự buộc bản thân trong số lượng giới hạn chật thon thả là đề bài mới. Đôi khi, việc khám phá, tìm ra bề sâu, bề xa, bề rộng của cuộc sống bằng con mắt mới lạ ngay trong chủ đề mà tín đồ ta xem như là cũ rích cũng tạo nên sự biệt lập giữa công ty văn này với bên văn khác. Suy mang đến cùng, phương pháp cảm nhận ở trong phòng văn về nhân loại là đặc trưng hơn cả. Đôi mắt trông thấu sáu cõi rất cần được khai phá và phát huy. Gồm như vậy, văn học mới trí tuệ sáng tạo theo biện pháp riêng của nó.Hành trình trí tuệ sáng tạo nghệ thuật không bao giờ là cuộc hành trình dễ dàng. Tuy thế khi làm cho được điều đó, tín đồ nghệ sĩ sẽ tạo cho một tác phẩm thẩm mỹ chân chính. Để thơ biến hóa thơ, để thẩm mỹ trở thành nghệ thuật, người làm thơ phải luôn luôn ý thức sáng tạo cái lạ mắt như nam giới Cao đã chia sẻ “Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay làm theo một vài ba kiểu mẫu đưa cho. Văn hoa chỉ dung nạp đa số ai biết đào sâu, kiếm tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng chế những gì không có”.
Đăng cam kết khóa họcvà bài viết liên quan nhiều nội dung bài viết hấp dẫn không giống của học Văn Chị Hiên trên đây:
-Fanpage học Văn Chị Hiên-Fanpage học Văn Chị Hiên - trung học cơ sở Lớp 6,7,8,9-Khóa học kĩ năng - Lớp 9
Không giống như với những bài xích thơ viết về ngày xuân thường rộn rã vui tươi, bài thơ Xuân này là một trong bài thơ Xuân thảm thảm kịch cho mùa xuân với sự đáng ghét tiêu rất đến cái mùa mà người nào cũng cũng hân hoan xin chào đón, trừ tác giả bài thơ. Chắc hẳn rằng khi công ty thơ đáng tôn trọng của bọn chúng ta, thi sĩ Chế Lan Viên viết bài bác thơ Xuân này thì hẳn là ông đã đeo một cặp kiếng đen thui. Và thuộc với kĩ năng của mình, thi sĩ tài danh, tác giả của tập thơ Điêu Tàn nổi tiếng đã viết cần một bài xích thơ Xuân ảm đạm nhất từ xưa mang đến nay, cùng buồn hơn thế nữa từ ni trở lại... Xưa.Vốn ở trong lớp người ai oán chủ nghĩa, người sáng tác đã phủ một màu sắc đen ai oán thê thảm lên một mùa xuân thê thảm buồn. Cả bài bác thơ là như cả một cuộc chiến không thành cản lại mùa xuân, cuộc chiến lạ đời của một bên thơ chống lại một quân địch cũng quái gở hơn nữa. Hình như chúng ta thấy mười sáucâu thơ 7 chữ (thất ngôn) này như mười sáu kẻ thất trận thua thảm đang lầm lũi rút đi trong lúc ngày xuân phơi tếch đang tiến cho mà không một thế lực nào có thể cản được. Cùng với lối viết nặng trĩu tính ẩn dụ thâm sâu của một bên Nho đã hết thời Nho, cùng với sự cay nghiệt của một kẻ sĩ bất đắc chí, Chế Lan Viên đã đem vào bài thơ của ông gần như hình tượng lạ thường nhất, độc đáo nhất với cũng rất khác ai nhất...
Xem thêm: 20+ phân tích chiều xuân của anh thơ (hay, ngắn gọn), phân tích bài chiều xuân của anh thơ
Cái Xuân buồn ở đây như ngơi nghỉ trong bi đát ra ngoài. Cùng với câu thơ của Nguyễn Du : "Người bi quan cảnh gồm vui đâu bao giờ". Nỗi buồn, nỗi đau khổ như ngự trị trong tâm địa tác giả trong những lúc Xuân vẫn chính là xuân phấn kích của trần gian thì dường như nỗi buồn, nỗi khổ đau như nhân song vậy :
Là một công ty thơ tài năng, Thi sĩ bọn họ Chế của chúng ta đã đùa ngông bằng những hình mẫu thơ phá cách lạ lùng nhất như gom hoa tàn lá rã để gia công "công sự phòng thủ" phòng ... Xuân. Chúng ta thật tưởng ngàng lúc đọc đông đảo câu thơ hay nhưng lại tứ thơ thì thật lạ lùng, bất thần "Ai đâu trở lại mùa thu trước" chỉ để mang những hoa tàn lá úa của mùa thu trước, đầy đủ thứ bỏ đi vì không hề xuân nữa về để che chắn đường chống Xuân sang. Phần nhiều câu thơ lãng mạng ông viết luôn nhắc mang đến mùa Thu, cái mùa thu của ảm đạm thảm chia tay mà ông đem ra để triển khai đồng minh solo với mùa xuân mà ông đáng ghét :
Là một người tân học dẫu vậy cũng xuất sắc về cựu học, công ty thơ vẫn chắt kiếm tìm những mẫu đắt tốt nhất cho bài bác thơ Xuân tàn Xuân mạt của ông.
Phải sống trong thời Pháp thuộc, nói giờ Tây và cư xử như fan Tây với lời nói cửa miệng đầy khinh mạn : "Cest lavi" "Đời là thế..." thì mới có thể hiểu không còn cái ý nghĩa sâu sắc rằng, cái đáng cười thì khóc, chiếc đáng khóc thì cười cợt theo cao cấp Paris hồi đó. Chẳng hạn như khi ta ước ao bỏ rơi một cô người thương hoài không được, bất chợt một ngày tê cô ấy đến gặp ta xin chia ly để đi đem chồng, thì ta đề xuất sụt sùi có tác dụng ướt tầm thường cái khăn mùi hương xoa mang lại đúng điệu. Còn khi ta thua bài sạch cả một sản nghiệp được vượt kế, khi gần như đồng tiền sau cuối của ta lọt mất hút vào túi nhà dòng thì ta buộc phải bật cười cợt thành giờ rồi khệnh khạng ra về, phớt thức giấc như chiến bại vài đồng xu lẻ. Mặc dù biết về nhà thì cũng ra đê ở, hoặc lao xuống đường lấy xe hơi đâm vào đầu mình. Cùng thuật ngữ là khóc tía tiếng, cười bố tiếng là như thế.
Trở lại bài thơ thì ta đọc về hình mẫu đứa trẻ lần chần khóc lại nhảy cười nhưng thi sĩ chúng ta Chế đã gửi vào bài bác thơ Xuân của ông cay nghiệt đến cụ nào.
Cuối thuộc thì hai câu thơ cổ phong cách Lý Bạch, Thôi Hiệu kết lại bài xích thơ cho thấy thêm ông sẽ thua mùa xuân thẳng cẳng. Nhưng cũng như một đứa trẻ, ông vùng vằng giận dỗi ước ao một chiếc điều cỏn bé chỉ vì điều đó cũng ghét xuân, chống xuân như ông. Đó là ngày thu qua biểu tượng quá nhỏ dại bé, quá ý muốn manh của một cánh chim thu đi lạc bởi những câu thơ cảm thán lập lại.
Cần phải nhắc đến Chế Lan Viên như một nhà thơ lập dị nhưng lại đầy tài năng. Được coi như 1 thần đồng thơ lúc ông viết những bài bác thơ ở tuổi 9, 10. Với khi chưa thành niên, năm 17 tuổi ông vẫn xuất bạn dạng tập thơ nổi tiếng nhất của mình, tập thơ Điêu Tàn. Đó là một trong tập có nhiều bài bác thơ liên miên mộng mị, nửa điên nửa tỉnh, luôn luôn muốn tủ định hiện tại và khôn cùng thoát với cả thánh thần lẫn ma quỉ giữa một hoang cảnh của điêu tàn. Sự thất vọng vô vọng, sự phía Thần thái thừa cùng với việc muốn nổi loạn đã làm được ông tung hê lên trong những vần thơ phá cách điên cuồng nhưng lại được viết rất đúng cách, hầu hết câu thơ gọn gàng gọn gàng, đúng niêm lý lẽ và siêu hay.
Vẫn là những ý tưởng phát minh khác người, khác lại Chế thi sĩ đã đi trên một con phố riêng vì ông gạch ra cho riêng ông. Bằng những trải nghiệm, bằng sự tinh tế và sắc sảo và bằng cả sự ngạo mạn đề cao cái Tôi, một cá tính mà hầu như nhà thơ lớn thường có, ông đang đi tới đỉnh của mẫu đích riêng rẽ mình. Điều đáng ảm đạm là ko lâu sau bài thơ Xuân này thì con phố thơ riêng rẽ biệt, đặc trưng của con người tài hoa này bị cắt trở vì lịch sử hào hùng đã quý phái trang mới, và cái Trang mới này vẫn không giành cho ông một vị nắm xứng đáng. Thậm chí còn có thời nó còn muốn đào thải những sản phẩm Thơ Điên như thơ của ông, tốt thơ của thi sĩ Bùi Giáng Tiên Sinh. Ông loay hoay sống giữa hai thời cũ mới, cố thay đổi mình để tồn tại trong một thế giới man rợ không giành cho những nhà thơ. Ông như một pho tượng được tấn công bóng gửi lên bàn thờ cúng trang trọng, để rồi ngơi nghỉ trên đó ông bất lực thấy được những kẻ đưa mình lên đang thủ cắp hầu hết xôi oẳn nhưng mà dân Thơ đạo thành kính dâng lên mang đến ông...
Chế Lan Viên đang về với cõi Thánh Thần của ông, dẫu vậy ông không chỉ để lạimột cái cây bút danh quan trọng đặc biệt nhất trong những bút danh trong phòng thơ Việt Nam, nhưng mà ông còn để lại bộ Di Cảo Chế Lan Viên đồ sộ xứng danh với danh tiếng ông. Với một thiếu nữ nối nghiệp cầm bút của ông. Bên văn nữ kỹ năng Phan Thị rubi Anh với tập truyện ngắn một thời đình đám "Khi fan ta trẻ"
Và hơn tất thảy, những bài thơ , trong các số đó có bài xích thơ Xuân của Chế Lan Viên đã ra đời hơn nửa gắng kỷ và cũng từng đó thời hạn nó ngự trị trong tâm địa người y
yêu thơ việt nam thuộc các thế hệ không giống nhau, nhiều tầng lớp không giống nhau, thậm chí là cả trong tim những quân thù không đôi trời thông thường với nhau một cách bền vững và kiên cố và yên ổn bình nhất...
Tôi có chờ đâu, bao gồm đợi đâu.Đem chi xuân lại gợi thêm sầu?-- cùng với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoại trừ nghĩa khổ đau!
Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi đông đảo lá vàng?
Với của hoa tươi, muôn cánh rã,Về trên đây đem chắn nẻo xuân sang!
Ai biết hồn tôi say mộng ảoÝ thu góp lại cản tình xuân?
Có một tín đồ nghèo lần chần tết
Mang lì dòng áo độ thu tàn!
Có đứa trẻ thơ lưỡng lự khóc
Vô tình bỗng lừng danh cười ran!Chao ôi! mong nhớ ! Ôi mong mỏi nhớ
Một cánh chim thu lạc cuối ngàn.