Phân Tích Quê Hương Giang Nam, Vài Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Quê Huơng Của Giang Nam

Phân tích bài thơ quê hương của Giang nam ta thấy được mẩu truyện nhớ thương của những con người có chung kỷ niệm, bình thường lý tưởng. 


Bạn đang xem: Phân tích quê hương giang nam

Bài thơ quê hương của Giang Nam đã trở thành nguồn cảm giác bất tận của thi, ca, nhạc, họa. Đây là bài xích thơ ghi lại sự nghiệp thi cả ở trong phòng thơ Giang Nam. Đã có khá nhiều phân tích bài bác thơ quê hương của Giang Nam. Qua gần như phân tích ấy ta tìm tòi nỗi lòng thương nhớ giai dẳng của những con fan bằng bức tranh quê hương rõ nét.

Phân tích bài thơ quê nhà của Giang Nam

Nhà thơ Giang phái mạnh tên thiệt là Nguyễn Sung, sinh năm 1929. Ông là 1 nhà thơ nổi tiếng với tương đối nhiều tác phẩm lấn sân vào lòng người. Phong cách thơ của Giang Nam luôn mang bóng hình của quê hương, khu đất nước. Với Quê hương chính là một trong những tác phẩm thơ khá nổi bật của Giang Nam. 

Bài thơ được sáng tác năm 1960 lúc Giang phái mạnh đang hoạt động ở căn cứ Hòn Du. Bài thơ đậm màu tự sự, đó như là một đoạn ghi chép sống động nhất về trung ương trạng ở trong phòng thơ lúc nghe tới tin người vk dấu yêu của mình bị giặc bắt với hy sinh. Phân tích bài xích thơ quê hương của Giang phái mạnh ta sẽ thấy được nỗi bi thiết chất đựng sâu thẳm trong từng câu chữ. 

*
Quê hương một trong những vần thơ của Giang nam giới thật đẹp, ngay gần gũi

Qua 35 câu thơ, Giang Nam đang kể vô cùng rõ mẩu truyện chứa đựng đầy kỷ niệm, nụ cười và không ngoài xót xa của các người cùng chung lý tưởng. 

Luận điểm 1: Phân tích bài xích thơ quê hương của Giang nam giới – bóng hình quê hương trong ánh mắt tuổi thơ

Thuở còn thơ ngày nhị buổi mang lại trường

Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ

“Ai bảo chăn trâu là khổ?”

Tôi hay mộng đè nghe chim hót bên trên cao

Những ngày trốn học

Đuổi bướm cầu ao

Mẹ bắt được

Chưa tiến công roi nào đã khóc

Có cô nhỏ nhắn nhà bên

Nhìn tôi cười cợt khúc khích…

Mở đầu bài thơ, bức tranh vạn vật thiên nhiên mang trơn hình quê hương hiện ra thật nhẹ nhàng nhưng mà đầy sâu sắc. Quê nhà là rất nhiều điều sát gũi, thân quen nhất. Người sáng tác yêu quê hương “qua từng trang sách nhỏ”, chính là nơi nuôi dưỡng trung tâm hồn với vun đắp cho số đông ước mơ. Trong mắt tác giả, quê hương luôn luôn là điều hạnh phúc nhất. “Ai bảo chăn trâu là khổ” có lẽ rằng là thắc mắc đặt ra cho những người và cũng chính là cho chính mình. Chăn trâu, giảm cỏ chính là những điều ngay sát gũi, thân thuộc độc nhất vô nhị với quê hương. 

Thế rồi, hầu như hình hình ảnh trữ tình cứ nuốm xuất hiện. Cậu bé bỏng chăn trâu ấy “mơ màng nghe chim hót trên cao”, quê nhà lúc ấy sao lại an toàn đến vậy. Không chỉ là không khí gần gũi, thân thuộc, quê nhà trong lòng Giang Nam còn là một những ngày trốn học “đuổi bướm cầu ao”. Dường như đây là đáng nhớ mà bất kể đứa trẻ em vùng quê nào cũng từng trải qua. Bằng một câu thơ, Giang Nam đã làm ký ức ùa về trong bao người. Ấy rồi mọi trận đòn của bà bầu trong ký kết ức của tác giả lại trở nên quan tâm đến lạ.

*
Quê hương nối liền với hồ hết ký ức tuổi thơ thật đẹp

Hình ảnh cô bé nhỏ nhà bên “nhìn tôi cười cợt khúc khích” càng khiến cho sự thân cận của quê hương trở bắt buộc thân thuộc. Tuổi thơ ai chẳng tất cả một cô nhỏ nhắn nhà mặt chuyên nhằm chọc ghẹo, thuộc làm các điều đậm chất ngầu của tuổi thơ. Cô bé xíu nhà mặt ấy chắc rằng là nhân đồ gia dụng trữ tình thêm bó thân nằm trong với tác giả từ trong cam kết ức tuổi thơ cho đến khi trưởng thành.

Luận điểm 2: Sự cứng cáp về nhấn thức với tình yêu mới nở của song trẻ

Quê hương hiện hữu trong đôi mắt trẻ thơ thật vơi nhàng. Cùng với đông đảo kỷ niệm tuổi thơ ùa về ấy là sự trưởng thành và cứng cáp của nhân đồ gia dụng trữ tình. Nhường như, dù to lên xa quê hương thì hình láng ấy vẫn mãi theo suốt cuộc sống của nhân vật. 

Cách mạng bùng lên

Rồi kháng chiến trường kỳ

Quê tôi đầy trơn giặc

Từ biệt mẹ, tôi đi

Kháng chiến nổ ra, chàng thanh niên phải tạm biệt mẹ, tạm biệt quê hương bỏ lên trên đường chiến đấu. Hình ảnh “quê tôi đầy bóng giặc” diễn đạt khát khao chờ một ngày mai không hề bóng thù. Cố kỉnh nên, bởi ý chí, bởi tình yêu thương quê hương đất nước da diết, đấng mày râu trai ấy sẵn sàng lên đường. Ở đây, Giang phái mạnh đã cần sử dụng từ “từ biệt” thay bởi “chào” càng khiến người đọc cảm hứng một sự khắc nghiệt, xót xa. Có thể lần ra đi ấy sẽ chẳng thể nào quay quay trở lại với mẹ, với quê hương. Nhưng mà sao nghe “từ biệt” thốt ra này lại nhẹ tựa hồng mao vậy. Có lẽ rằng vì quê hương, khu đất nước, đại trượng phu trai ấy sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu, không phải lo ngại mưa bom, bão đạn. Chũm rồi, trong thực trạng ấy, người sáng tác lại bất thần hơn nữa vì gặp mặt được cô nhỏ bé nhà bên. 

Cô bé nhà bên (có ai ngờ)

Cũng vào du kích

Hôm gặp gỡ tôi vẫn cười cợt khúc khích

Mắt đen tròn (thương vượt đi thôi)

Giữa cuộc hành binh không nói được một lời

Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu chú ý lại

Mưa đầy trời tuy vậy lòng tôi nóng mãi

Hình ảnh cô nhỏ bé nhà mặt vẫn tồn tại thật đẹp. Nếu người sáng tác sẵn sàng khởi hành ra trận, thì cô bé bỏng nhà mặt cũng sẵn sàng chuẩn bị vào du kích. Chắc hẳn rằng đây là điều người sáng tác chẳng ngờ bởi vì cô gái nhỏ tuổi bé, ước ao manh ấy. Vẫn là niềm vui khúc khích, vẫn luôn là đôi mắt đen tròn sao hôm nay gặp cô nhỏ nhắn tác đưa lại thương cho lạ. Đó là cảm giác của một bạn hàng xóm, hay là xúc cảm của một con trai trai, người sáng tác cũng lừng khừng nữa. 

Nhưng thiết yếu cô nhỏ xíu nhà mặt ấy lại đem về cảm giác ấm áp trong lòng cho tác giả. Mặc dù rằng “giữa cuộc hành binh không nói được một lời”, nhưng có lẽ bao lời chất đựng đã được biểu đạt qua góc nhìn nhìn nhau. Cảm xúc ấy đã ghim chặt trong thâm tâm tác giả, cố nên:

Hòa bình tôi về bên đây

Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày

Lại gặp mặt em

Thẹn thùng nép sau cánh cửa

Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ

Chuyện ông xã con (khó nói lắm anh ơi!)

Tôi vậy bàn tay nhỏ dại nhắn ngậm ngùi

Em vẫn nhằm yên vào tay tôi nóng bỏng

Cô bé nhà mặt đã đính thêm bó với tác giả từ phần nhiều ngày tháng tuổi thơ. Đến lúc trưởng thành, tự do lập lại, cô bé xíu ấy vẫn giữ một vị trí trong tim tác giả. Cô bé xíu ấy là đại diện cho quê hương, cho đầy đủ kỷ niệm đẹp đẽ. Hình ảnh “thẹn thùng nép sau cánh cửa” của cô nhỏ bé sao mà thân thiết đến lạ. Đó như một cảm giác e ấp của một cô thiếu phụ đôi mươi. Trong mắt của tác giả, cô nhỏ xíu nhà mặt ấy vẫn mang điệu mỉm cười khúc khích của tuổi thơ. Nó càng tạo cho hình hình ảnh quê hương thêm sâu đậm, ý nghĩa. 

*
Mối tình cùng với cô bé xíu nhà mặt chớm nở thật đẹp

Thế rồi, người sáng tác chẳng ngại ngùng ngần bày tỏ tình cảm cùng với cô nhỏ bé ấy. Có lẽ tình cảm này đã được Giang nam giấu kín đáo từ hầu hết ngày tuổi thơ, khi bà mẹ đánh đòn bị cô nhỏ xíu ấy bắt gặp. Người sáng tác đã dữ thế chủ động “nắm đem bàn tay nhỏ dại nhắn” để chia sẻ tâm sự. Và cô bé xíu ấy, chắc hẳn rằng sâu trong thâm tâm cũng đã gắn bó thân thiện với tác giả rồi, thế nên “em vẫn để yên trong tay tôi rét bỏng”. Đây là sự việc phát triển vượt trội trong tình yêu của song nam thanh nữ tú ấy. Đó không những là tình cảm 1-1 thuần, này còn được xem là tình yêu của các con người cùng thông thường chí hướng, cùng ý muốn muốn đem đến những điều tốt đẹp mang lại quê hương. 

Luận điểm 3: Sự đau xót cho tột thuộc khi người yêu thương duy nhất hy sinh

Tình cảm mới chớm nở của song trai gái ấy lại chợt hóa thành đa số điều đau đớn, xót xa. Bởi chiến tranh, bởi bom đạn, cô gái nhỏ tuổi của tác giả đã hy sinh.

Hôm nay nhận ra tin em

Không tin được mặc dù đó là sự thật

Giặc phun em rồi, quăng mất xác

Chỉ do em là du kích em ơi!

Đau xé lòng tôi, bị tiêu diệt nửa con người

Sự quyết tử của em gái hàng xóm là một trong cú sốc với tác giả. Trong khi tác giả thiếu tín nhiệm vào mắt mình. Nỗi đau ấy đã quá sức chịu đựng đựng của con người, ko một lời nào có thể miêu tả nổi. Đau đớn rộng khi em quyết tử còn bị “quăng mất xác”. Đó là nỗi đau chất chứa không thể nào nguôi ngoài. “Chỉ bởi vì em là du kích em ơi” dường như ẩn đựng bao điều. Nó không những là nỗi đau xé lòng, nó còn như lời than trách cuộc đời. Vì chưng chiến tranh, và vì em là du kích buộc phải mới xảy ra cớ sự như vậy. Nỗi đau ấy làm tác giả “chết nửa nhỏ người”. 

Và từ lúc “em” ra đi, quê hương không hề những niềm vui vẻ, quái dị nữa. Trước kia, người sáng tác yêu quê nhà vì đều điều thân thuộc, vì vạn vật thiên nhiên mênh mang tất cả chim, có bướm và tất cả cả đòn roi của mẹ. Cơ mà nay, tác giả yêu quê nhà “vì vào từng cố kỉnh đất/ Có một trong những phần xương giết của em tôi”. Đó là tình yêu mênh mông trời bể, tình thân ấy chất đựng kỷ niệm với hơn hết, quê hương ấy tất cả “em” ở đấy. 

Lời kết

Quê mùi hương của Giang nam giới mang rất đầy đủ nỗi niềm. Bằng việc sử dụng từ ngữ sinh động, nghệ thuật biểu đạt tinh tế, tác giả đã xuất hiện bức tranh quê hương thật ngay gần gũi, thân thuộc cơ mà cũng thật day dứt. Phân tích bài xích thơ quê hương của Giang Nam làm ta càng yêu thương hơn mảnh đất mình vẫn sống, trân quý hầu như điều hotline là kỷ niệm. 

Menu

Thơ Bảy Chữ Tám Câu
Thơ Lục Bát
Thơ mới hiện đại VNThơ cận đại VNThơ tân hình thức
Cổ thi Việt NamĐường thi Việt Nam
Cổ Thi Trung QuốcĐường thi Trung Quốc
Thơ các nước ngoài
Thơ xướng họa
Kịch thơTrường thiên tuy nhiên thất lục bát
Trường thiên lục bát
Thơ nối điêu
Phú
Thơ chuyển thểThơ thời sựThơ trào phúng
Ca dao tục ngữThơ dân gian truyền tụng
Hát nói - Ca trù
Thơ tuy vậy ngữThơ dịch
Thơ nhạc - Thơ ngâm
Tập thơThơ đấu tranh
Thơ Haiku (Hài Cú)Truyện ngắn
Truyện dài
Truyện lịch sửTruyện bao gồm trịTruyện khoa học
Truyện kiếm hiệp
Truyện cổ tích - Dân gian
Biên khảo
Ký sựTùy cây viết - bút kýTiểu luận - Tạp bút
Viết về tác giả và tác phẩm
Bài giới thiệu
Tin tức
Giải trí cuối tuần
Văn hóa ẩm thực
You
Tube
Hình ảnh
*

*

VÀI CẢM NGHĨ VỀ BÀI THƠ "QUÊ HƯƠNG" CỦA GIANG nam (Hai bài xích Nhập Một)QUÊ HƯƠNGThuở còn thơ ngày nhì buổi mang lại trường
Yêu quê nhà qua từng trang sách nhỏ:"Ai bảo chăn trâu là khổ? "Tôi mộng mị nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học xua đuổi bướm ước ao
Mẹ bắt được... Chưa đánh roi nào vẫn khóc!Có cô bé nhỏ nhà mặt nhìn tôi cười khúc khích***Cách mạng bùng lên
Rồi kháng mặt trận kỳ
Quê tôi đầy trơn giặc
Từ biệt mẹ tôi đi
Cô bé bỏng nhà mặt (có ai ngờ) cũng vào du kích
Hôm chạm mặt tôi vẫn mỉm cười khúc khích

Xem thêm: (20+ Bài) Phân Tích Bánh Trôi Nước, Phân Tích Bài Thơ Bánh Trôi Nước

Mắt black tròn (thương thương thừa đi thôi!)Giữa cuộc tiến quân không nói được một lời
Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu quan sát lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi nóng mãi...***Hoà bình tôi về bên đây
Với mái trường xưa, bến bãi mía, luống cày
Lại chạm chán em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa...Vẫn khúc khích mỉm cười khi tôi hỏi nhỏ
Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!)Tôi thế bàn tay nhỏ dại nhắn ngậm ngùi
Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng
Hôm nay nhận ra tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc phun em rồi quăng mất xác
Chỉ vị em là du kích, em ơi!Đau xé lòng anh, chết nửa bé người!Xưa yêu quê hương vì gồm chim có bướm
Có phần nhiều ngày trốn học tập bị đòn roi...Nay yêu quê hương vì trong từng vậy đất
Có 1 phần xương giết của em tôi!(Giang Nam)Khoảng đầu xuân năm mới 2022 một người bạn ở Cali gởi đến tôi cái link để nghe ca khúc quê nhà phổ thơ Giang phái mạnh của nhạc sĩ Hùng Nguyễn. Lời thơ khi đưa thành ca từ sẽ được sửa chữa thay thế ít nhiều. Trong các số ấy "Cô bé bỏng nhà bên" thay vị "vào du kích" sẽ thành "y sĩ chiến trường".Và anh bạn hỏi: ""Y sĩ chiến trường" nghe được hơn phải không bạn?"Câu hỏi có tác dụng tôi nổi hứng tìm hiểu lại bài bác thơ với viết mấy lời bình.Thể Thơ:Thơ mới biến thể
Tứ Thơ:Chàng bộ đội được tin tình nhân là cô du kích cạnh bên bị giặc phun quăng mât xác, nhức xé lòng.Ngôn Ngữ Hình Tượng:Dân dã, đời thường, dễ cảm nhưng không được chắt thanh lọc lắm. Câu cú dễ nắm bắt nhưng chưa chắc chắn gọn.Kiếm Tông xuất xắc Khí Tông?
Phân miếng đứt đoạn hay độc nhất vô nhị khí lập tức mạch?
Mới chú ý dễ lầm đó là bài thơ viết theo lối kiếm Tông, phân miếng đứt đoạn. Bởi bài thơ gồm 5 đoạn nhưng mà cuối mỗi đoạn đa số thay ý, thay đổi vần. Nhưng lại đọc kỹ thì thấy tứ thơ vẫn đang còn dòng rã - đó là dòng thời gian.Dòng Tứ Thơ
Dòng tứ thơ được coi là dòng thời gian, thư nhàn chảy qua 4 giai đọan của cuộc tình:a/ Thuở còn thơ: Trốn học, bà bầu chưa đánh vẫn khóc, bị cô gái nhà mặt cười khúc khích chế nhạo.b/ Chàng quốc bộ đội, em vào du kích, tình cảm nảy nở cùng tiếng cười khúc khích đáng yêu đó.c/ quay trở lại quê chạm chán lại em, vẫn tiếng mỉm cười khúc khích xa xưa và tình sẽ sâu đậm, chín mùi, chàng kín đáo đáo tỏ tình cùng đã đưọc em chấp nhận.d/ dấn tin em bị giết, mất xác; nhức xé lòng, bị tiêu diệt nửa con người.e/ cảm giác đột ngột thăng hoa: Yêu quê nhà vì từng cố gắng đất gồm xương giết thịt của tín đồ yêu.Âm Điệu:Bài thơ gồm lối gieo vần khá cất cánh bướm. Vần chân tiếp tục là chính. Nhưng mà để "thay thay đổi không khí" và tránh hội triệu chứng nhàm chán vần tác giả cũng đều có hai lần chơi vần con gián cách ở đoạn 2 với đoạn kết:Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy trơn giặc
Từ biệt người mẹ tôi đivà:Xưa yêu quê nhà vì tất cả chim tất cả bướm
Có phần đông ngày trốn học bị đòn roi
Nay yêu quê hương vì vào từng ráng đất
Có 1 phần xương thịt của em tôi!Ở đoạn 1 ông còn đùa thêm vần lưng để ý thơ lắp bó và âm điệu lắng đọng hơn.Thuở còn thơ ngày nhì buổi mang lại trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:"Ai bảo chăn trâu là khổ?"Tôi hay mộng đè nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học xua đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được... Chưa đánh roi nào đang khóc!Rất điệu nghệ. Và ngọt ngào mà vẫn ko nhàm chán.Nói chung, vần của bài bác thơ quê hương vừa độ ngọt, như một chất keo nối kết các con chữ, mẫu ở từng đoạn một biện pháp khéo léo. Tất cả dòng tứ thơ nhưng thuộc dòng thời gian nên vận tốc chậm. Thời gian từ đoạn trước qua đoạn sau thường xuyên khá dài với cứ từng đoạn lại xong xuôi nghỉ để đưa hơi và đưa vần nên không tồn tại dòng âm điệu.Nhịp Điệu:Số chữ vào câu biến hóa tương đối dễ chịu với biên độ tương đối rộng đề xuất nhịp điệu uyển chuyển, thời điểm khoan dịp nhặt chứ không đa số đều, tẻ nhạt.Dòng Cảm Xúc
Không gồm dòng âm điệu nên cảm hứng chỉ biết nương theo loại tứ thơ mà trôi. Nhưng dòng tứ thơ lại chậm, không có "sóng sau dồn sóng trước" đề nghị đến cuối đoạn 3 cảm giác tầng 3 cũng chi phơn phớt nhẹ vị không tạo được cao trào.Những Câu Thơ Nổi Bật1/Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu quan sát lại
Mưa đầy trời tuy nhiên lòng tôi nóng mãi...Không tâm sự lời nhưng mà tình yêu của anh bộ đội với cô du kích đã được đãi đằng một cách bí mật đáo cùng sâu sắc.2/Tôi thay bàn tay bé dại nhắn ngậm ngùi
Em vẫn để yên trong tay tôi lạnh bỏng
Hai câu thơ là bí quyết tỏ tình và đồng ý lời tỏ tình (không lời) thật lạ mắt và dễ thương.Tâm chũm Của Tác Giả
Thi sĩ sáng sủa tác bài thơ quê nhà khi vừa dìm tin người yêu bị phun chết phải đau thương chất ngất. Khi đó tâm cố gắng thuộc loại "Get it off your chest" tức thị "Mở tim nhằm nỗi lòng, cảm xúc tuôn ra". Đây là các loại tâm thế mạnh dạn nhất, tốt nhất có thể để làm thơ.Rất tiếc bài bác thơ không có dòng âm điệu nên không có "sóng sau dồn sóng trước", không tồn tại cao trào, rất khó tạo nên hồn thơ.May mắn thay, ông đã khôn khéo đưa cụ thể nhận tin dữ vào đoạn 4 (kế chót) đề nghị nỗi đau thương thừa lớn khiến "cảm xúc thăng hoa" đột ngột phát sinh, và tác dụng là, đã có một đoạn kết nhưng hồn thơ đủ làm ấm lòng độc giả.Cảm Xúc1/ cảm xúc tầng 1:Do ngôn ngữ, biểu tượng dân dã, đời thường, dễ cảm nhưng không chắt lọc, câu cú dễ nắm bắt nhưng chưa chắc gọn nên khoái cảm của người hâm mộ khi tiếp cận với tầng 1 của bài xích thơ chỉ tầm trung bình.2/ cảm giác tầng 2:Bố cục của bài bác thơ theo trình tự thời gian rất mạch lạc, chặt chẽ nên khoái cảm của người hâm mộ khi tiếp cận cùng với tầng 2 của bài bác thơ rất to lớn - giống hệt như được xem một nhóm bóng mà những tuyến phối hợp nhịp nhàng, lên công về thủ đúng theo lý, hiệu quả.3/ cảm hứng tầng 3:Do không có dòng âm điệu, không có sóng sau dồn sóng trước, không tạo nên cao trào buộc phải đến cuối đoạn 3 mà cảm giác tầng 3 vẫn chỉ phơn phớt nhẹ. Nhưng mang đến đoạn 4 cùng đoạn 5 tình nắm đã đổi khác.Cảm Xúc Thăng Hoa
Khi dòng tứ thơ cách qua đoạn 4:Hôm nay nhận được tin em
Không tin được cho dù đó là sự thật
Giặc phun em rồi quăng mất xác
Chỉ bởi vì em là du kích, em ơi!Đau xé lòng anh, bị tiêu diệt nửa con người!là cơ hội nỗi nhức thương sẽ dâng lên cao ngất vì mất non quá lớn.Và ban đầu từ đoạn 5:Xưa yêu quê hương vì có chim gồm bướm
Có phần đa ngày trốn học bị đòn roi...Nay yêu quê nhà vì trong từng rứa đất
Có một phần xương giết mổ của em tôi.dù không có "sóng sau dồn sóng trước" nhưng cảm giác đã đột ngột tăng thêm khá mạnh. Đây là trường hợp quánh biệt. Cảm xúc tầng 3 thăng hoa, vượt ra ngoài tiến trình lớn mạnh thông thường, mang đến tình yêu đôi lứa hòa quyện với tình cảm quê hương. Hồn thơ phạt sinh và lan tỏa, tuy không thực sự mạnh tuy nhiên cũng đủ làm nóng lòng độc giả.Theo tôi, đấy là đoạn hay duy nhất của bài xích thơ.Khuyết Điểm
Bài thơ tất cả 3 khuyết điểm, phần đông là lỗi kỹ thuật:1/ trong câu "Có cô bé nhà bên" ở đoạn đầu, chữ "Có" không bắt buộc thiết, có thể bỏ đi.2/ Chữ "tôi" vào câu 3 đoạn 2"Quê tôi đầy láng giặc"Điệp ngữ cùng với câu kế tiếp"Từ biệt bà bầu tôi đi"Thay chữ "tôi" (câu 3) bằng chữ "hương" vừa tránh khỏi điệp ngữ vừa hợp với tứ thơ hơn."Quê hương thơm đầy nhẵn giặc
Vần vừa độ ngọt - câu thơ mềm mại và mượt mà nhưng không tồn tại hội chứng nhàm chán vần.Nhịp điệu uyển chuyển, cơ hội khoan lúc nhặt chứ không túc tắc tẻ nhạt.Tứ thơ gồm dòng chảy là dòng thời gian - cực kỳ chậm
Không bao gồm dòng âm điệu.Dòng cảm giác bám theo cái tứ thơ bắt buộc khó tăng tốc, lớn mạnh.Nhờ gồm nỗi đau thương, mất mát quá lớn đến bất ngờ nên cảm giác đột ngột thăng hoa, hồn thơ ở đoạn kết khá to gan làm nóng lòng độc giả.Ba lỗi chuyên môn làm giảm vẻ đẹp của mấy câu thơ.Kết Luận:Quê hương của Giang phái nam là bài thơ có giá trị nghệ thuật cao. Tứ thơ và bố cục có nét riêng, gây ấn tượng đẹp đến giới thưởng ngoạn.Xin được nói lời cám ơn tới thằng bạn phương xa đã gởi mang lại cái link và thắc mắc "têu tếu" mà lại nhờ kia tôi sẽ tìm gọi lại một bài thơ tốt rồi nổi hứng viết được mấy lời bình ưng ý.Phạm Đức Nhìnhidpham

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.