Dàn Ý Phân Tích Người Lái Đò Sông Đà Chi Tiết Nhất (11 Mẫu), Dàn Ý Phân Tích Ngư I Lái Đò Sông Đà

1. Bài xem thêm số 12. Tài liệu xem thêm số 33. Tài liệu xem thêm số 24. Tham khảo số 55. Tài liệu xem thêm số 46. Tài liệu tìm hiểu thêm số 77. Tìm hiểu thêm số 6
I. Mở bài

Giới thiệu về tác giả Nguyễn Tuân và thành phầm "Người lái đò sông Đà" với các đóng góp đặc biệt cho văn học tập Việt Nam.

Bạn đang xem: Dàn ý phân tích người lái đò sông đà

II. Thân bài

1. Hình tượng con sông Đà

a. Độ cường bạo của sông Đà

- biểu thị về vách đá hai bên sông đứng đứng như vách thành, tạo nên bức tranh cường vĩ:

Cảnh vách đá chẹt dòng sông như yết hầu, với hình hình ảnh vách đá vị trí này nhẹ tay ném hòn đá qua bên kia và quãng bé nai con hổ vọt tự bờ này thanh lịch bờ kia.Mô tả về ghềnh Hát Loóng: nước xô đá, đá xô sóng, cuộn cuộn luồng gió gùn ghè suốt năm, đòi nợ người điều khiển đò sông Đà...Mô tả về quãng Tà Mường Vát: các cái hút nước y hệt như giếng bê tông thả xuống sông, giếng sâu nước ặc ặc lên như vừa rót dầu sôi, gây gian nguy cho thuyền bè.

- Cuộc thủy chiến thân sông Đà và người lái đò:

Mô tả về âm nhạc của nước, tiếng nước như oán trách, van xin, khiêu khích, giọng gằn chế nhạo, rống lên như giờ của ngàn nhỏ trâu mộng giữa rừng vầu rừng tre nứa nổ lửa.Mô tả về thác hùm beo hồng hộc bên trên sông, với đông đảo hòn đá oai vệ oai phong, đầy thách thức chiếc thuyền.Sử dụng các biện pháp so sánh, nhân hóa, sinh sản hình sáng tạo để tự khắc họa sự hung bạo, khó chiều trong cuộc thủy chiến gay go, quyết liệt.

b. Vẻ đẹp mắt thơ mộng, trữ tình

Mô tả về vẻ đẹp nhất của sông Đà qua từng mùa: "con sông Đà tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây-bắc bung nở hoa ban, hoa gạo".Đưa ra so sánh với sông Gâm, sông Lô, tạo nên sự độc đáo của sông Đà qua mùa xuân xanh ngọc bích và mùa thu lừ lừ chín đỏ.Mô tả về những cảnh sắc hai bên bờ sông, cùng với lá non nhú, con hươu ngước đầu nhung khỏi áng cỏ sương, khiến cho một tranh ảnh sống động, gợi lên nỗi niềm sâu thẳm trong lịch sử vẻ vang đất Việt.

2. Hình ảnh người lái đò

Mô tả về ông lão lái đò gần 70 tuổi, với vẻ bản thiết kế tay lêu nghêu chất mun, là người điều khiển đò có rất nhiều kinh nghiệm và sự đọc biết về sông Đà.Mô tả quá trình hàng ngày của ông lão, đối lập với sự nguy hại từ nhỏ thủy quái sông Đà.Mô tả về khả năng và vai trung phong hồn của người lái xe đò, là tín đồ từng trải, thông thạo trong nghề lái đò, thông minh dũng cảm, năng lực và trọng tâm hồn nghệ sĩ.

III. Kết bài

Khẳng định lại giá trị của tác phẩm.


*
Hình minh hoạ

I. Mở bài

Tác mang Nguyễn Tuân: có phong thái nghệ thuật độc đáo, đầy cá tính, là 1 trong nhà văn khả năng uyên bác, không kết thúc khám phá trái đất từ góc độ văn hóa truyền thống thẩm mĩ.Tác phẩm thành lập và hoạt động trong tiến độ xây dựng nhà nghĩa xóm hội sống miền Bắc, với ngôn từ khen ngợi vẻ đẹp của con bạn và thiên nhiên Tây Bắc.

II. Thân bài

1. Lời mở đầu

“Đẹp vậy cụ tiếng hát trên dòng sông”: thể hiện cảm giác mãnh liệt trước vẻ đẹp của chiếc sông và mối liên kết mạnh mẽ với bé người, làm trông rất nổi bật tinh thần khen ngợi.“Chúng thủy giai đông tẩu/Đà giang độc bắc lưu”: vinh danh sự lạ mắt của dòng sông Đà.

2. Biểu tượng dòng sông Đà

a. Loại sông “dữ tợn”

“Cảnh đá kè sông dựng vách thành”: lòng sông hẹp, “bờ sông dựng vách thành”, “đúng ngọ mới xuất hiện trời”, vị trí “vách đá ... Như một cái yết hầu”.Ở mặt ghềnh Hát Loóng: “nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió” một cách hỗn độn, dịp nào cũng như “đòi nợ suýt” những người dân lái đò.Ở quãng Tà Mường Vát: “có các chiếc hút nước giống như cái giếng bê tông”, chúng “thở và kêu như cửa ngõ cống mẫu bị sặc nước”Trận địa thác đá được mô tả từ xa đến gần: trường đoản cú xa âm nhạc thác nước hiện lên với rất nhiều trạng thái: “oán trách”, “van xin”, “khiêu khích”, “chế nhạo”; “rống lên như một ngàn bé trâu... Cháy bùng bùng” (lấy lửa tả nước). Đá cũng đầy mưu mẹo: “nhăn nhúm”, “hất hàm”, “oai phong”, có những hành động như “mai phục”, “chặn ngang”, “tiêu diệt”; sóng: “đánh khuýp quật vu hồi”, “đánh ngay cạnh lá cà”, “đòn tỉa”Sự biến đổi linh hoạt của 3 trùng vi thạch trận.

=> sông Đà với diện mạo và lòng dạ của một con thủy quái, “dòng thác hùm beo”, thứ quân địch số một của nhỏ người.

b. Sông Đà trữ tình

Từ bên trên cao quan sát xuống như “dây thừng ngoằn ngoèo”, “áng tóc trữ tình”, mùa xuân có blue color ngọc bích, thu lừ lừ chín đỏ.Khi đi rừng lâu ngày chạm chán lại con sông: sông Đà như một “cố nhân”, có ánh sáng “loang nháng như trẻ em chiếu gương vào mắt”, như “nắng tháng bố Đường thi”, ...Khi đi thả thuyền trên sông: “bờ sông như 1 bờ chi phí sử”, “hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa”, vạn vật thiên nhiên mơn mởn: lá ngô non, “con hươu thơ ngộ”, ...

3. Hình tượng người lái xe đò sông Đà

Là fan từng trải, phát âm biết cùng thành nhuần nhuyễn trong nghề lái đò: “trên sông Đà ông xuôi ngược rộng một trăm lần”, “nhớ sâu sắc ... Hầu như luồng nước”...Là người thông minh dũng cảm, khả năng và tài ba: ung dung tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh với thác dữ “nén nhức giữ mái chèo, thức giấc táo chỉ huy bạn chèo ...”, “nắm chắc chắn binh pháp của thần sông thần núi”, cồn tác thành thạo “cưỡi đúng tức thì trên bờm sóng, phóng trực tiếp thuyền vào thân thác ...”Là bạn nghệ sĩ tài hoa: ưa những khúc sông những ghềnh thác, không ham mê lái đò trên khúc sông bởi phẳng, coi việc chiến thắng “con thủy quái” là chuyện thường.

III. Kết bài

Nội dung: Tác phẩm mệnh danh vẻ rất đẹp của con fan lao động, vẻ đẹp thiên nhiên đất nước.Nghệ thuật: ngôn từ điêu luyện, tưởng tượng độc đáo, vận dụng trí thức nhiều ngành nghệ thuật, xây dựng thành công xuất sắc hình tượng sông Đà và người lái đò.
*
Hình minh hoạ

I. Bắt đầu

Giới thiệu về tác giả: Nguyễn Tuân, một đơn vị văn trằn trọc với vẻ đẹp mắt suốt cuộc đời.Giới thiệu về tác phẩm: “Người lái đò sông Đà” được mang từ tập tùy cây bút “Sông Đà”, là 1 trong tác phẩm rực rỡ của Nguyễn Tuân sau thời kỳ phương pháp mạng mon Tám.

II. Phần chính

1. Toàn cảnh sáng tác

Tác phẩm là sản phẩm của chuyến đi Tây Bắc của Nguyễn Tuân, nơi ông kiếm tìm kiếm “chất đá quý thử lửa của thiên nhiên Tây Bắc” với “chất rubi mười đã từng qua thử lửa” của con người ở đây.

2. Vẻ đẹp mắt đầy ma mị của sông Đà

a. Vẻ đẹp hung dữ:

- Bờ sông:

“tường thành đứng vững”, cao với imposant.Phần sông hẹp tới mức “con nai, con hổ có lần vọt qua trường đoản cú bờ này sang trọng bờ kia”.“Mặt sông chỉ đúng ngọ mới có mặt trời”, “qua mùa hè, khi trải qua quãng đó, bạn sẽ cảm thấy lạnh”.Khi đi qua khu vực này, các bạn có cảm giác như sẽ đứng trước “một lối đi nhé đó, nhìn lên cửa sổ trên những tầng nhà, vừa tắt đèn điện”.=> Trước mắt là 1 trong đoạn sông Đà sâu, hẹp, buổi tối và lạnh lẽo đủ khiến ai đến đó cũng phải kinh sợ.

- Ghềnh:

Ghềnh Hát Loóng “dài sản phẩm cây số, nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió, cuồn cuộn luồng gió gùn ghè xuyên suốt năm…”.Các từ ngữ như “cuồn cuộn”, “gùn ghè” vừa tạo music kinh dị vừa gợi lên phần lớn hình hình ảnh đáng hại của địa điểm này.Được tế bào tả tựa như những kẻ sẵn sàng chuẩn bị đòi nợ=> rất có thể mang lại nhiều nguy nan mà con fan không thể dự đoán trước.

- Lỗ hút nước:

Từ xa, đều xoáy nước bên trên sông giống như viên đồng tiền trên khuôn khía cạnh cô gái, có thể kéo một chiếc thuyền xuống lòng sông và làm tan nát.Những lỗ hút nước như các chiếc giếng bê tông treo xuống sông để sẵn sàng làm móng cầu.“Nước ở đây thở với kêu như cửa ngõ cống đang bị sặc”.

- Thác nước:

Âm thanh thác nghe như thể “oán trách”, nghe như là “van xin”, “khiêu khích”, giọng gằn cơ mà “chế nhạo”.“Rồi nó rống lên… ”, so sánh tiếng thác sông Đà hệt như tiếng của một ngàn nhỏ trâu mộng vẫn xô lệch để phá tan vỡ sự eo hẹp của rừng lửa.

- Đá sông Đà:

“toàn cỗ một dải đá”mỗi tảng đá trông hệt như “quay ngược”, “nếp nhăn”, “đau đớn”.Sau đó bọn chúng còn tập kết thành một thạch trận y hệt như một bức ảnh kỳ ảo trên sông Đà.

b. Vẻ đẹp nhất trữ tình của sông Đà:

Sông Đà “trào dài trào dài như một dải tóc trữ tình, đầu tóc, chân tóc ẩn hiện nay trong mây trời tây bắc nở hoa hoa ban với gạo vào tháng hai, và mù khói núi mèo cuộn tròn”.Không chỉ rất đẹp về dáng vẻ mà còn đẹp mắt về màu sắc: mùa xuân dòng xanh ngọc bích, thu cho sông nước lọc đỏ như khuôn mặt người bầm vì rượu.Bờ bãi của sông Đà đa dạng, trải dài “bờ sông Đà, bến bãi sông Đà, chuồn chuồn bươm bướm sông Đà”.So sánh rất quyến rũ khi biểu lộ dòng sông “bờ sông hoang đần độn như một bờ tiền sử”, “bờ sông hồn nhiên như 1 nỗi niềm cổ tích thời xa xưa”.

2. Ông lái đò sông Đà

a. Vẻ đẹp bình dân của bạn lao động

Ông lái đò từ bỏ khi new sinh đã trở nên thân thương với loại sông Đà. Với tuổi kế bên bảy mươi, ông vẫn giữ hình dáng vạm tan vỡ như sừng, tiếng nói vẫn khỏe mạnh mạnh, cặp mắt luôn sáng tường. Nói theo cách khác ông là tín đồ con của loại sông.Ông là người thông thuộc về dòng sông:Đó là 1 người lái đò giàu ghê nghiệm: “Trên cái sông Đà, ông đi xuôi, đi ngược rộng trăm lần rồi điều chỉnh tay giữ lái độ sáu chục lần...” trong thời gian hơn mười năm bền chắc với quá trình đầy khó khăn và nguy hại này.Ông tất cả sự hiểu biết sâu rộng và hết sức thành thạo, thành thạo đến hơn cả mà sông Đà “đối với ông lái đò, như một trường thiên nhân vật ca mà lại ông sẽ thuộc đến hơn cả phần chấm than, chấm câu và hồ hết đoạn xuống dòng.Trên cái sông Đà, ông đi xuôi, đi ngược rộng trăm lần rồi, điều chỉnh tay giữ lái độ sáu chục lần... Vì chưng vậy ông rất có thể nhớ phần đông thứ bằng cách nhìn cẩn thận như đóng góp đanh vào lòng tất cả những luồng nước của toàn bộ những con thác nguy hiểm.Ông có trình độ lái đò thông đạt và là một chỉ đạo giàu gớm nghiệm. Ngay cả khi rời vứt nghề chèo đò, ông vẫn tự khắc sâu đầy đủ kỷ niệm về hầu như ngày tháng khó khăn nhưng tràn đầy nụ cười đó.

b. Vẻ đẹp tài năng, nghệ sĩ

Người lái đò như một lãnh đạo bước vào cuộc chiến vượt thác y hệt như một vị tướng bước vào chiến trường. Chỉ lúc đặt nhân thứ vào môi trường xung quanh chiến đấu mới rất có thể thấy rõ tất cả phẩm hóa học của người lái xe đò:

Mô phỏng cuộc chiến thứ nhất: Đá thác oai nghi (đường đi oai hùng, đổi thay mình), nước thác đổ vào như thể binh team tấn công, ông lái đò cố gắng giữ cánh chèo, team thuyền, túm đem thắt lưng, bóp chặt hạ bộ, ông cố gắng nỗ lực kiềm chế vệt thương, cố định cuống lái, tiếng chỉ đạo vẫn cụ thể và tỉnh táo.Mô phỏng trận chiến thứ hai: tăng cường cửa tử để lừa dối bé thuyền, lối thoát hiểm bị kiểm soát và điều chỉnh lệch, ông đò biến hóa chiến thuật, tăng trưởng thác sông Đà, điều khiển và tinh chỉnh đò chéo, rạo rực bơi lội chèo lên… cản lại và mở đường vào cửa sinh.Mô phỏng trận đánh thứ ba: Cả phía 2 bên là luồng chết, luồng sống trọng điểm là đàn đá bảo vệ, ông lái đò phóng nhanh thuyền, đâm thủng cửa ngõ giữa.. Bay khỏi.

=> Ông lái đò như một anh hùng, một người nghệ sỹ trong nghề chèo đò, quá thác. Ông đại diện cho nhỏ người tây-bắc và là nguồn kim cương quý của giang sơn chúng ta.

III. Kết luận

Xác nhận lại giá chỉ trị câu chữ và thẩm mỹ và nghệ thuật của tác phẩm.


*
Hình minh hoạ

1. Nguyên cảnh ra đời

Tác phẩm là thành quả của một chuyến du ngoạn thực tế cho tới Tây Bắc, nơi kết hợp sự thỏa mãn niềm ham khám phá và search kiếm vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên cùng với "chất vàng mười đã thử qua thử lửa" trong tâm hồn phần nhiều con fan lao cồn và kungfu trên vùng khu đất sông núi hùng vĩ và thơ mộng."Người lái đò sông Đà" xuất hiện như một bài tùy cây viết trong tập tùy cây viết "Sông Đà" (1960).

2. Kết cấu (3 phần)

Phần 1 (từ đầu mang lại "cái gậy tấn công phèn"): tìm hiểu vẻ hung ác của chiếc sông Đà.Phần 2 (tiếp tiếp nối đến "dòng nước sông Đà"): Thăm thú cuộc sống của con người trên sông Đà cùng hình hình ảnh đặc sắc đẹp của người điều khiển đò sông Đà.Phần 3 (phần còn lại): tận thưởng vẻ đẹp trữ tình, mộng mơ của sông Đà.

3. Giá trị nội dung

"Người lái đò sông Đà" là một tác phẩm văn xuôi xuất xắc vời, sôi sục từ tình thân sâu sắc đối với đất nước, sự say đắm và hết lòng của tác giả giành riêng cho vẻ đẹp mắt kỳ vĩ, hùng tráng của vạn vật thiên nhiên và nhất là con tín đồ lao động bình dị tại miền Tây Bắc.Tác phẩm là vật chứng cho sự khéo léo nghệ thuật với lòng đam mê, sự kĩ năng và sự sâu sắc của Nguyễn Tuân vào việc áp dụng từ ngôn ngữ để tái hiện những kì quan của sự sống và đa số kỳ tích lao đụng của nhỏ người.

4. Quý hiếm nghệ thuật

Tùy cây bút nghệ thuật, kết cấu mượt dẻo, khéo léo phối hợp nhiều tri thức văn hóa truyền thống và thẩm mỹ vào tác phẩm.Nhân đồ dùng được tạo hình với phong thái đời thường, giản dị.Bút pháp: sự kết hợp hợp lý giữa hiện nay thực và lãng mạn.Ngôn ngữ văn minh kết hợp với ngôn ngữ cổ xưa.Áp dụng những kỹ thuật nghệ thuật độc đáo: liên tưởng, tưởng tượng thú vị; so sánh nhân hóa quái ác dị, mới lạ…
*
Hình minh hoạ

I. Khai mạc

Giới thiệu về bên văn Nguyễn Tuân với tác phẩm người điều khiển đò sông Đà: người điều khiển đò sông Đà đứng là trong những tác phẩm xuất sắc độc nhất của văn học Việt Nam. Nội dung bài viết tùy bút này rất dị và new lạ, được trí tuệ sáng tạo từ cây viết tài cùng uyên bác trong phòng văn Nguyễn Tuân.

II. Trung tâm bài bác viết

1. Hình tượng người lái xe đò sông Đà

a. Vẻ đẹp bình thường của fan lao động

Ấn tượng về nước ngoài hình: tuy vậy đã cách qua tuổi bảy mươi, nhưng vóc dáng của ông vẫn mũm mĩm như thể chất sừng mun, giọng điệu vẫn mạnh bạo mẽ, đôi mắt sáng tinh.Nghề nghiệp: Ông sẽ lái đò trên mẫu sông Đà suốt các năm: “Trên cái sông Đà, ông lái đò xuôi, ngược vẫn hơn trăm lần, điều chỉnh tay giữ lái mang đến sáu chục lần...”. Ông có kiến thức và kỹ năng sâu rộng và tinh thông tới cả sông Đà phát triển thành như một bảng ca tự nhiên, nhưng ông đã nắm rõ từng đoạn dòng. Trên sông Đà, ông lái đò xuôi, ngược sẽ hơn trăm lần, điều chỉnh tay giữ lái cho sáu chục lần... Vì vậy, ông rất có thể nhớ mọi cụ thể chỉ bởi ánh mắt, như đóng góp đanh vào tất cả những dòng nước của những dòng thác nguy hiểm.

b. Vẻ rất đẹp tài năng, nghệ sĩ

Người lái đò như thể một lãnh đạo đang gia nhập vào trận chiến. Chỉ khi gửi nhân vật dụng vào môi trường xung quanh chiến trường, phẩm chất của người điều khiển đò mới được tiết lộ hết:

Thách thức máy nhất: Ông kiểm soát điều hành vết thương, vắt chặt cuộc lái đò, lời chỉ huy vẫn rõ ràng và tỉnh giấc táo.Thách thức lắp thêm hai: Ông đổi chiến thuật, kiểm soát và điều chỉnh đò đi lên thác sông Đà, lái một con đường chéo, kiểm soát và điều chỉnh lái để không ngừng mở rộng con đường vào cửa ngõ sinh.Thách thức đồ vật ba: Ông đi thẳng liền mạch về phía thác, đâm thuyền biến đổi chiến thuật, kiểm soát và điều chỉnh lái để mở rộng con đường vào cửa sinh.

=> người lái đò chính là "chất kim cương mười vẫn qua test lửa" của vùng cao Tây Bắc.

2. Hình hình ảnh của sông Đà

a. Vẻ rất đẹp hung bạo

Sự lớn lao của sông Đà không những nằm làm việc thác đá ngoài ra ở "đá bờ sông, xây vách thành", bao gồm "vách đá thành chẹt lòng sông Đà như một dòng yết hầu".Tại bãi đá Hát Loóng: "nước đổ xuống đá, đá đẩy sóng, sóng đẩy gió" một giải pháp hỗn loạn, luôn luôn như "suýt nữa là nợ" với những người dân lái đò.Tại Tà Mường Vát: "có phần đa chỗ hút nước y hệt như giếng bê tông", bọn chúng "thở với rên như cửa ngõ cống bị nước xâm phạm", thuyền qua khu vực hút nước "như xe hơi chuyển số để vượt qua phần đường trơn trượt thoát ra khỏi bờ vực".Thác nước sông Đà: "Tiếng nước thác nghe như là oán thù trách gì, rồi lại như thể van xin, rồi lại như là khiêu khích, giọng gầm rống cùng chế nhạo..."Trận đá ngơi nghỉ sông Đà: đá cũng đầy mưu mẹo: "nhăn nhúm", "méo mó", "”hất hàm”, “oai phong”, “bệ vệ”, gồm những hành động như “mai phục”, “chặn ngang”, “canh”, “đánh tan”, “tiêu diệt”, sóng: “đánh khuýp quật vu hồi”, “đánh cạnh bên lá cà”, “đòn tỉa”... Sự linh động của trùng vi đá trận.

=> Sông Đà mang bạn dạng sắc và trung ương hồn của một nhỏ thủy quái, kẻ thù lớn tốt nhất của nhỏ người.

Xem thêm: Tham Luận Hội Nghị Tổng Kết Công Tác Đoàn

b. Vẻ đẹp nhất trữ tình

=> Sông Đà với vẻ đẹp nhất lãng mạn, thơ mộng.

III. Kết luận

Tóm tắt giá trị văn bản và thẩm mỹ và nghệ thuật của tác phẩm.Cảm nhận về người lái xe đò sông Đà.
*
Hình minh hoạ

I. Cách đầu

Nguyễn Tuân tỏa sáng trong thế giới văn xuôi hiện tại đại, rất nổi bật với tài hoa và cách diễn tả độc đáo.Người lái đò sông Đà, một chiến thắng xuất dung nhan của Nguyễn Tuân, đắm say với hình tượng người lái xe đò trở thành nghệ sĩ quá thác ghềnh. Chỉ tất cả những kĩ năng xuất chúng mới có thể hiện diện trong vật phẩm của Nguyễn Tuân.

II. Cụ thể nghệ thuật

A. NHÂN VẬT CHÍNH

1. Sự hình tượng của mức độ mạnh

Cụ già 70 tuổi, đầu bội nghĩa thước, toàn thân cao to cùng gọn đặc như chất sừng, song cánh tay trẻ con tráng.Ông là người có bề dày kinh nghiệm, thành thạo nghề lái đò đến cả sông Đà biến trường thiên nhân vật ca. Ông xuôi, ông ngược trên chiếc sông Đà, như một binh lực thực sự.

2. Hành trình vượt thác

Vòng thiết bị nhất

Ông duy trì chèo ngoài sóng trận địa, đương đầu với luồng sóng khỏe khoắn mẽ.Vết thương không ngừng, tuy nhiên ông vẫn kiểm soát lái đò, tiếp tục chỉ huy.

Không kết thúc vận động, ông đối mặt với vòng sản phẩm công nghệ hai...

Ông nắm rõ binh pháp của thần sông thần đá, chiến thắng mọi thách thức.... Và vượt qua vòng thứ ba, vị trí mà bị tiêu diệt cả nhì bên. Ông lái đò thông thạo, chinh phục mọi cạnh tranh khăn.

Sau trận chiến thắng, người điều khiển đò trở lại với vẻ thanh nhàn của một nghệ sĩ:

Đêm đó, công ty đò nóng áp, buôn chuyện về phần nhiều trải nghiệm khó khăn. Không có ai nhắc cho chiến thắng, chỉ cần những mẩu truyện về cuộc sống thường ngày hàng ngày...

B. NÉT ĐẸP NGHỆ THUẬT

1. Hòa quấn tri thức

Nguyễn Tuân sử dụng kiến thức phong phú và đa dạng về địa lí, lịch sử, nghệ thuật và thẩm mỹ quân sự, võ thuật... Nhằm mô tả vạn vật thiên nhiên và người lái xe đò. Sự phối hợp này là nét khác biệt của tùy cây viết Nguyễn Tuân.Ngôn từ phong phú, điêu luyện: đôi cánh tay trẻ em tráng, lái đò ráng chắc binh pháp...

C. TƯ TƯỞ
NG VỀ NGƯỜI LAO ĐỘNG

1. Biểu tượng chiến thắng

Hình tượng người điều khiển đò Sông Đà là biểu tượng của fan lao hễ trí dũng, nghệ sĩ thắng lợi thiên nhiên. Đây là cách nhìn rằng sức khỏe và kĩ năng không chỉ xuất hiện ở mặt trận mà còn trong cuộc sống đời thường hàng ngày, trong việc vượt qua trở ngại của thiên nhiên.Nguyễn Tuân ý muốn truyền đạt ý nghĩa rằng mọi fan lao động, bất kỳ công việc, đều đặc biệt và xứng đáng quý. Ông cũng là 1 nghệ sĩ với tận tâm và tài năng trong âm nhạc của mình.

2. Tóm lại bài viết

Thông qua hình tượng người điều khiển đò, Nguyễn Tuân chia sẻ quan điểm về giá bán trị nhỏ người. Ai cũng quan trọng nếu như họ đam mê cùng thành thạo công việc của mình. Nguyễn Tuân, như một nghệ sĩ, chia sẻ tấm lòng nặng vật nài với cuộc sống thường ngày và với tổ quốc qua tác phẩm người điều khiển đò Sông Đà.Đọc bài tùy cây bút này, tín đồ đọc cảm giác rõ tận tâm và kỹ năng của Nguyễn Tuân, mặt khác thấy được sự cực hiếm của cuộc sống thường ngày và thiên nhiên qua ánh mắt độc đáo của phòng văn.

1. Khởi đầu:

Giới thiệu tổng quan liêu về Nguyễn Tuân.Giới thiệu bình thường về văn phiên bản "Người lái đò sông Đà".

2. Thân bài:

a. Hình tượng dòng sông Đà

"Chúng thủy giai đông tẩu - Đà giang độc bắc lưu"Lời đề từ: khẳng định vẻ đẹp và sự lạ mắt của sông Đà: những dòng sông đầy đủ chảy về hướng Đông - Chỉ gồm sông Đà chảy theo hướng Bắc. Trên trang văn Nguyễn Tuân, sông Đà thay mặt đại diện cho thiên nhiên tây-bắc và là một sinh thể bao gồm hồn, sống động, tất cả tính cách, bao gồm tâm hồn, vừa kinh điển hung bạo vừa thơ mộng, trữ tình.

* Sông Đà hùng vĩ, dữ dội với tính biện pháp hung bạo:

Vách đá dựng đứng, kì vĩ: cảnh đá bờ sông dựng vách thành… thanh lịch bờ kia.Ghềnh Hát Loóng hung dữ: nước xô đá, đá xô sóng… dễ lật ngửa bụng thuyền ra.Hút nước vừa tráng lệ vừa dữ dội: như chiếc giếng bê tông… ặc ặc lên như vừa rót dầu sôi.Thác đá: nghe như là oán trách… cháy bùng bùng, đá thác từ nghìn năm vẫn phục kích hết trong thâm tâm sông… ngỗ ngược, bệ vệ oai phong, hất hàm hiếu chiến.Sông Đà sắp xếp ba thạch trận trùng chập chồng điệp, đòi tóm đem mọi phi thuyền qua sông.

* Vẻ rất đẹp thơ mộng và tính phương pháp trữ tình:

Hình dáng loại sông mượt mại: như cái dây thừng, như mái đầu tuôn dài…Màu nước biến hóa theo mùa: xanh ngọc bích, lừ lừ chín đỏ.Sông Đà gợi cảm, với vẻ đẹp đa chiều: như ráng nhân, như Đường thi,…Vẻ đẹp đôi bờ: êm ả, nguyên sơ, tràn đầy sức sống (cỏ cây, những loài vật lành, đàn cá…)

=> nghệ thuật và thẩm mỹ xây dựng hình tượng sông Đà: ngôn từ điêu luyện, giàu chất tạo hình; so sánh, ảnh hưởng độc đáo, táo apple bạo; tiếp cận con sông dưới phương diện chiếc đẹp, loại tôi trữ tình dạt dào cảm xúc; áp dụng tri thức của tương đối nhiều lĩnh vực; giọng điệu phóng khoáng.

=> Ý nghĩa của hình tượng sông Đà: đại diện thay mặt cho vẻ đẹp mắt của vạn vật thiên nhiên Tây Bắc, đóng vai trò như bức fonts nền kì vĩ, làm trông rất nổi bật tài nghệ chèo đò, thừa thác của ông đò.

b. Hình tượng người lái xe đò sông Đà.

* Vẻ đẹp bình thường của tín đồ dân lao động:

Ông lái đò xuất hiện đã gắn bó với dòng sông Đà. Tuổi ngoài 70 dẫu vậy thân hình vạm tan vỡ như chất sừng mun, các giọng nói vẫn khỏe, cặp đôi mắt vẫn tinh tường. Nói theo cách khác ông lái đò là con bạn của sông nước.Ông là fan hiểu biết sâu rộng về chiếc sông:Đó là một trong người lái đò lão luyện: “Trên chiếc sông Đà, ông xuôi, ông ngược hơn một trăm lần rồi điều chỉnh tay giữ lái độ sáu chục lần...” trong thời hạn hơn chục năm làm chiếc nghề đầy nguy nan và đau buồn này.Ông phát âm biết sâu rộng và rất thành thạo, thành thạo đến hơn cả sông Đà “đối cùng với ông lái đò ấy, như 1 trường thiên anh hùng ca nhưng ông đã thuộc tới cả cái chấm than, chấm câu và hầu như đoạn xuống dòng. Trên mẫu sông Đà, ông xuôi, ông ngược hơn một trăm lần rồi, chỉnh tay giữ lái độ sáu chục lần... Cho nên vì thế ông gồm thể bằng phương pháp lấy mắt nhưng mà nhớ tinh tế như đóng góp đanh vào lòng tất cả những luồng nước của tất cả những bé thác hiểm trở.”Ông có trình độ lái đò hết sức điêu luyện cùng là vị lãnh đạo dày dạn tởm nghiệm. Bây giờ khi sẽ rời xa nghề chèo đò nhưng ông vẫn hoài niệm về đều ngày tháng gian truân mà mừng quýnh đó.

* là 1 người nghệ sỹ tài hoa:

Thủy quái ác sông Đà: gồm diện mạo và lòng dạ một thứ quân thù số 1, gian nguy và hung bạo, đầy cạm mồi nhử với số đông ghềnh, thác, hút nước, sóng nước, với thạch trận trùng điệp, đầy luồng chết chờ chực nuốt chửng, đập tan nhỏ thuyền.Người lái đò phi vào cuộc thừa thác giống hệt như vị chỉ đạo bước vào trận đánh. Phải đặt nhân vật vào trong môi trường xung quanh chiến trận mới bao gồm thể biểu thị hết phẩm hóa học của người điều khiển đò:Ông đò quá trùng vây máy nhất: Đá thác hiếu chiến (bệ vệ oai nghiêm phong, hất hàm), nước thác làm cho thanh viện ùa vào đòi bẻ cán chèo, team thuyền, túm lấy thắt lưng, bóp chặt hạ bộ, ông nỗ lực nén vết thương, kẹp chặt cuống lái, tiếng lãnh đạo vẫn gọn ghẽ tỉnh táo.Ông đò thừa trùng vây sản phẩm công nghệ hai: trùng vây thứ 2 tăng thêm cửa tử để tiến công lừa nhỏ thuyền, cửa sinh bị bố trí lệch đi, ông đò đổi khác chiến thuật, cưỡi lên thác sông Đà, lái miết một con đường chéo, rảo tập bơi chèo lên… sấn lên chặt đôi ra nhằm mở con đường vào cửa ngõ sinh.Ông đò quá qua trùng vây sản phẩm ba: vòng 3 bên phải, bên trái đều là luồng chết, luồng sống ngơi nghỉ giữa lũ đá hậu vệ, ông đò phóng thẳng thuyền, chọc thủng cửa ngõ giữa.. Lượn được.

=> Ông đò là bạn anh hùng, bạn nghệ sĩ trong các bước chèo đò, vượt thác. Ông thay mặt cho con người tây bắc và là chất vàng mười của đất nước ta.

3. Kết bài:

Nêu cảm giác về mẫu nhân đồ dùng ông lái đò


Người lái đò sông Đà là một trong những tác phẩm quan trọng lớp 12. Câu hỏi học theo sơ đồ tư duy để giúp thí sinh dễ dàng ghi nhớ cũng giống như hiểu tác phẩm hơn, dùng làm tham khảo cho việc ôn thi tốt nghiệp trung học phổ thông 2023.

Like và Theo dõi fanpage Tuyển sinh số(https://www.facebook.com/thamluan.com/)để update thêm các tin tức tuyển chọn sinh cùng tài liệu ôn thi học tập kì, ôn thi trung học phổ thông quốc gia.

Người lái đò sông Đà cũng khá được ra cho tới 4 lần vào đề thi Ngữ văn như thi xuất sắc nghiệp năm 2012, thi đại học khối C năm 2003... Trường đoản cú khi bước đầu kì thi THPT đất nước năm 2017 cho năm 2022 thì tác phẩm người lái xe đò sông Đà chưa 1 lần xuất hiện thêm trong câu nghị luận của đề thi môn văn thpt quốc gia.

Xoay xung quanh tác phẩm này còn có rất nhiều câu hỏi hay, kích thích hợp ngòi bút văn chương của thí sinh như hình tượng người điều khiển đò sông Đà, sông Đà hung bạo, vẻ đẹp mắt của con sông Đà qua đoạn trích ….

Sơ đồ tứ duy tác phẩm người lái đò sông Đà

*

Sơ đồ tư duy thành công "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân

*

Sơ đồ tứ duy hình mẫu sông Đà

*

*

Sơ đồ tư duy hình tượng người điều khiển đò

Dàn ý tác phẩm người điều khiển đò sông Đà

1. Mở bài

- ra mắt về người sáng tác Nguyễn Tuân (tiểu sử, sáng tác chính, phong thái nghệ thuật…)

- trình làng khái quát mắng về tác phẩm người lái xe đò sông Đà

2. Thân bài

a. Lời đề từ

Nguyễn Tuân lựa chọn đề từ bởi hai câu thơ:

- Đẹp vậy sao giờ đồng hồ hát bé tàu: mệnh danh vẻ đẹp mắt độc đáo, hiếm hoi của sông Đà

- bọn chúng thủy giai đông tẩu/Đà giang độc Bắc lưu: ca tụng vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của sông Đà

→ Nguyễn Tuân kể chuyện về một cái sông, về một vùng đất và cuộc sống thường ngày con fan Tây Bắc. Nguyễn Tuân cung cấp cho tất cả những người đọc hiểu biết phong phú,tình yêu khẩn thiết với thiên nhiên, tổ quốc con người việt nam Nam. Thiên tùy bút vừa là một công trình khảo cứu vãn công phu, vừa là 1 áng văn trữ tình nhiều tính thẩm mĩ về dòng sông Đà.

b. Mẫu sông Đà

* reviews khát quát lác về sông Đà

- Sông Đà biểu tượng cho vẻ đẹp thiên nhiên tây-bắc – một loại chảy béo phì giữa núi rừng Tây Bắc

- Về địa lí: mẫu sông bắt nguồn từ Trung Quốc tung qua vùng núi cao hiểm trở, vận tốc dòng sông chảy xiết táo bạo mẽ.

* Vẻ rất đẹp hung bạo, hùng vĩ của sông Đà (phần 1)

- Diện mạo:

+ “Cảnh đá bên bờ sông dựng vách thành”: lòng sông hẹp, “bờ sông dựng vách thành”, “đúng ngọ mới xuất hiện trời”, khu vực “vách đá ... Như một chiếc yết hầu”.

+ Ở khía cạnh ghềnh Hát Loóng: “nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió” một biện pháp hỗn độn, thời điểm nào cũng như “đòi nợ suýt” những người dân lái đó.

+ Ở Tà Mường Vát: “có những chiếc hút nước y như cái giếng bê tông”, chúng “thở cùng kêu như cửa ngõ cống chiếc bị sặc nước”

- lòng dạ của sông Đà đưuọc miêu tả qua “thạch trận”:

+ Thạch trận : " Đá ở chỗ này từ ngàn năm vẫn mai phục hết trong tim sông, hình như mỗi lần gồm chiếc thuyền nào lộ diện ở quãng ầm ầm mà quạnh hiu này, những lần có chiếc nào nhô vào đường ngoặt sông là một trong những hòn bèn nhổm cả dậy để vỗ mang thuyền"

+ Thủy trận :"Đám tảng đám hòn chia thành ba sản phẩm ngang chặn ngang trên sông đòi ăn chết loại thuyền, một chiếc thuyền đơn chiếc không biết lùi đi đâu nhằm tránh một cuộc liền kề lá cà có đá dàn sẵn trận địa.

+ bố trùng vi giăng bả trên bé sông:" Vòng đầu vừa rồi, nó xuất hiện thêm năm cửa trận, gồm bốn cửa ngõ tử một lối thoát hiểm nằm mập mờ phía tả ngạn sông" , "vòng trang bị hai này tạo thêm nhiều cửa tử để đánh lừa phi thuyền vào", "còn một trùng vây thứ bố nữa. Ít cửa ngõ hơn, phía trái bên phải đều là luồng bị tiêu diệt cả.

→ với vốn từ cực kì phong phú cùng văn pháp lãng mạn đánh đậm nhằm gây ấn tượng mãnh liệt, xúc cảm rùng rợn, dựng lên một con sông hung bạo đầy đe dọa với con người.

* Vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng của sông Đà

- Trữ tình ở dáng vẻ sông kiều diễm với điểm quan sát từ trên cao xuống, từ tầm xa, bao quát để ngắm một dáng vẻ sông mộng mơ , có khi bên văn thấy được nó bình thường như" một dải dây thừng", như "một làn tóc mun…áng tóc trữ tình".

- Trữ tình ở màu sắc sông nước: Nguyễn Tuân quan sát Sông Đà từ khá nhiều góc độ, lần này tự điểm nhìn thấp hơn và góc nhìn thật đẹp:khi chú ý bằng góc nhìn họa sĩ, khi thì quan sát bằng cảm giác nhà thi sĩ để say sưa, quan giáp tưởng tượng dung nhan nước Sông Đà, sự biến đổi màu sắc đẹp qua từng mùa mà mùa nào cũng đẹp, một ý kiến thật các chiều và đa dạng

- cảnh quan bờ bến bãi ven sông cùng với điểm nhìn đậu hẳn xuống khía cạnh sông, là 1 khác nước ngoài trên sông "Thuyền tôi trôi trên Sông Đà…dòng trên" .

→ Sông Đà dưới ánh nhìn của Nguyễn Tuân hiện hữu như một dải lụa nhân từ hòa thân vùng núi rừng tây bắc hoang sơ, hùng vĩ

c. Hình ảnh người lái đò sông Đà

- trình làng chung: ông lái đò Sông Đà có tác dụng nghề chở đò dọc bên trên Sông Đà- nghề vận tải đường bộ đường nước, ông với chân dung người lao cồn sông nước đẹp nhất vạm vỡ vạc khỏe mạnh. Cuộc sống đời thường hằng ngày của ông là chiến đầu với con sông Đà, đồ gia dụng lộn với vạn vật thiên nhiên để giành giật sự sống, nhằm tồn tại

- trận chiến đấu trên sông Đà – dòng sông hùng dữ với nham hiểm:

+ Là fan từng trải, phát âm biết và thành nhuần nhuyễn trong nghề lái đò: “trên sông Đà ông xuôi ngược hưn một trăm lần”, “nhớ sâu sắc ... Phần lớn luồng nước”, ...

+ Là người thông minh dũng cảm, bản lĩnh và tài ba: ung dung đối đầu và cạnh tranh với thác dữ “nén đau giữ mái chèo, thức giấc táo chỉ đạo bạn chèo ...”, “nắm chắc chắn binh pháp của thần sông thần núi”, động tác thành thạo “cưỡi đúng ngay trên bờm sóng, phóng thẳng thuyền vào giữa thác ...”

+ Là tín đồ nghệ sĩ tài hoa: ưa đông đảo khúc sông những ghềnh thác, không phù hợp lái đò bên trên khúc sông bởi phẳng, coi việc chiến thắng “con thủy quái” là chuyện thường

- về bên với cuộc sống thường ngày đời thường, sau trận đánh "đêm ấy bên ông đốt lửa trong hang đá, nướng ống cơm lam..cá tháo dỡ ra tràn đầy đồng ruộng". Đó là cuộc sống đời thường thường nhật của người lái xe đò ngày nào thì cũng chiến đấu với thiên nhiên

→ cuộc sống thường ngày bình dị, khiêm nhường nhịn nhưng rất đáng khâm phục

3. Kết bài

- khái quát gia trị ngôn từ và thẩm mỹ của văn bản

+ Nội dung: người lái xe đò sông Đà ca tụng vẻ đẹp vừa kì vĩ, hào hùng vừa trữ tình thơ mộng của thiên nhiên và độc nhất vô nhị là của con bạn lao động bình dân ở miền Tây Bắc

+ Nghệ thuật: cách áp dụng từ ngữ độc đáo, đắc địa, tài ba, thực hiện vốn hiểu biết trên những lĩnh vực, kết hợp hài hòa và hợp lý giữa bút pháp lãng mạn và hiện thực

- cảm nhận về văn bản: người lái xe đò sông Đà lầ một áng tùy cây bút xuất sắc, cho biết thêm tài năng cùng tấm lòng của người nghệ sĩ suốt đời đi tìm kiếm cái Đẹp – Nguyễn Tuân

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.